Nội dung bài viết
Hồ Xuân Hương, “Bà Chúa thơ Nôm,” đã để lại một di sản văn học vô giá với những vần thơ đầy tính châm biếm, trào lộng, nhưng cũng không kém phần sâu sắc về thân phận con người, đặc biệt là người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Những câu nói hay của Hồ Xuân Hương không chỉ là những dòng thơ đẹp mà còn là tiếng nói phản kháng mạnh mẽ, thể hiện cái tôi cá tính, vượt lên trên những ràng buộc của thời đại. Với ngôn ngữ bình dân, gần gũi nhưng lại ẩn chứa nhiều tầng nghĩa thâm thúy, thơ bà đã đi sâu vào lòng người, trở thành một phần không thể thiếu trong kho tàng văn học Việt Nam. Bài viết này, Trường Nguyễn Bỉnh Khiêm, sẽ cùng bạn khám phá những vần thơ bất hủ, những câu nói hay của Hồ Xuân Hương, qua đó hiểu rõ hơn về tư tưởng, cá tính và tài năng xuất chúng của nữ sĩ.
Ngôn ngữ trong thơ Hồ Xuân Hương độc đáo đến mức trở thành một hiện tượng. Bà đã nâng niu và biến hóa tiếng Việt, đặc biệt là chữ Nôm, thành một công cụ sắc bén để thể hiện những quan điểm táo bạo. Những câu nói hay của Hồ Xuân Hương thường chứa đựng lối chơi chữ tài tình, phép đối ngẫu điêu luyện và khả năng gợi hình mạnh mẽ, khiến người đọc không khỏi trầm trồ thán phục. Từ những hình ảnh bình dị trong đời sống hàng ngày, nữ sĩ đã lồng ghép vào đó những suy tư sâu xa về tình yêu, hạnh phúc, sự bất công và khát vọng tự do. Chính sự kết hợp hài hòa giữa chất liệu dân gian và tinh thần hiện đại đã giúp thơ bà có sức sống mãnh liệt, vượt thời gian, vẫn còn nguyên giá trị cho đến tận ngày nay.
Hồ Xuân Hương: Nữ Sĩ Kỳ Tài Và Tiếng Nói Vượt Thời Đại

Hồ Xuân Hương là một hiện tượng độc đáo trong lịch sử văn học Việt Nam. Bà sống vào cuối thế kỷ XVIII, đầu thế kỷ XIX, một giai đoạn lịch sử đầy biến động với sự suy tàn của chế độ phong kiến và những cuộc nổi dậy của nông dân. Chính bối cảnh xã hội đó đã ảnh hưởng sâu sắc đến tư tưởng và nội dung thơ ca của bà. Dù cuộc đời cá nhân có nhiều trắc trở, lận đận, nhưng Hồ Xuân Hương vẫn giữ một tinh thần mạnh mẽ, phóng khoáng và ngòi bút sắc bén, không chịu khuất phục trước những định kiến và áp đặt. Bà được biết đến với danh xưng “Bà Chúa thơ Nôm” vì đã sử dụng thuần thục và xuất sắc chữ Nôm để sáng tác, góp phần khẳng định vị thế của ngôn ngữ dân tộc trong văn học.
Thơ của Hồ Xuân Hương là bức tranh đa chiều về xã hội và con người thời bà. Một mặt, bà thể hiện sự đồng cảm sâu sắc với thân phận người phụ nữ, những người chịu nhiều thiệt thòi, bất công dưới chế độ phụ quyền. Mặt khác, bà không ngần ngại phê phán gay gắt những thói hư tật xấu, sự giả dối, đạo đức giả của tầng lớp thống trị và những hủ tục lạc hậu. Điều đặc biệt là bà làm điều đó bằng một giọng văn đầy chất trào phúng, châm biếm, đôi khi là cả sự suồng sã, “tục” nhưng lại vô cùng tinh tế và nghệ thuật. Những câu nói hay của Hồ Xuân Hương không chỉ gây cười mà còn khiến người đọc phải suy ngẫm, day dứt về hiện thực cuộc sống.
Bên cạnh yếu tố châm biếm, thơ Hồ Xuân Hương còn là tiếng lòng của một tâm hồn khao khát tình yêu, hạnh phúc và tự do cá nhân. Bà không ngại ngần nói lên những khát vọng thầm kín của người phụ nữ, những cảm xúc chân thật, bản năng mà xã hội phong kiến thường cố gắng che đậy. Chính sự táo bạo trong đề tài và cách thể hiện đã khiến thơ bà trở nên khác biệt, vượt ra ngoài khuôn khổ đạo đức cứng nhắc thời bấy giờ. Hồ Xuân Hương không chỉ là một nhà thơ mà còn là một nhà tư tưởng, một người tiên phong trong việc đòi hỏi quyền bình đẳng và giá trị con người.
Sức hấp dẫn của những câu nói hay của Hồ Xuân Hương còn nằm ở khả năng sử dụng ngôn ngữ. Bà biến những từ ngữ bình thường trở nên sống động, giàu sức biểu cảm, thường ẩn chứa những nghĩa bóng sâu xa, đa nghĩa. Kỹ thuật chơi chữ, sử dụng từ ngữ có tính hai mặt, vừa “thanh” vừa “tục”, đã tạo nên nét đặc trưng không thể trộn lẫn của thơ Hồ Xuân Hương. Đọc thơ bà, người ta thấy được sự giao thoa giữa văn hóa dân gian và đỉnh cao của nghệ thuật thi ca, một sự kết hợp mà ít nhà thơ nào có thể đạt tới.
Những Câu Nói Hay Của Hồ Xuân Hương: Tiếng Lòng Phụ Nữ Thời Phong Kiến

Trong xã hội phong kiến, người phụ nữ chịu nhiều định kiến và sự ràng buộc. Thơ Hồ Xuân Hương nổi bật lên như một tiếng nói mạnh mẽ, bênh vực và đồng cảm với thân phận của họ. Bà không chỉ phản ánh những nỗi khổ mà còn thể hiện khát vọng vươn lên, vượt thoát khỏi những khuôn khổ đó. Những câu nói hay của Hồ Xuân Hương về người phụ nữ mang đậm tính nhân văn và tư tưởng nữ quyền.
Xót Xa Thân Phận Làm Lẽ
Hồ Xuân Hương đã phơi bày một cách trần trụi và đầy chua chát về nỗi đau của người phụ nữ phải chấp nhận kiếp làm lẽ. Trong xã hội đa thê, người vợ lẽ thường chịu nhiều tủi hờn, thiệt thòi, không có được vị trí và hạnh phúc trọn vẹn.
-
“Kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng,Chém cha cái kiếp lấy chồng chung!”
- (Trích “Lấy chồng chung”) – Tiếng than trách số phận khi phải chia sẻ chồng với người khác, một nỗi uất nghẹn mà xã hội phong kiến áp đặt.
-
“Năm thì mười họa mới chui vào,Chẳng ở thì thôi cấm cãi nào.”
- (Trích “Lấy chồng chung”) – Sự tủi nhục, thấp hèn của người vợ lẽ khi phải sống trong cảnh bị coi thường, ít được chồng quan tâm.
-
“Giếng khơi nọ có mạch riêng,Giếng con nọ cũng có triền riêng ra.”
- (Trích “Vịnh cái giếng”) – Dù không trực tiếp nói về làm lẽ, nhưng hình ảnh “giếng con” ngầm thể hiện sự nhỏ bé, phụ thuộc, ít được để ý như người vợ thứ.
-
“Thiếp vốn quen mày mặt nhẵn nhui,Đeo đai thắt yếm đã lâu rồi.”
- (Trích “Tựa mạn thuyền”) – Một sự ám chỉ khéo léo về việc phụ nữ phải chấp nhận số phận, dù có muốn hay không, và đôi khi phải “quen” với nó.
-
“Chữ tình càng nghĩ càng cay đắng,Miệng thế gian càng nói càng chua xót.”
- (Đây là câu tổng hợp ý của nhiều bài, không phải trích nguyên văn từ một bài cụ thể của HXH, nhưng thể hiện tư tưởng của bà về thân phận phụ nữ) – Nỗi khổ tâm khi tình yêu không trọn vẹn và sự phán xét của xã hội.
-
“Có phải duyên nhau thì thắm lại,Đừng xanh như lá bạc như vôi.”
- (Trích “Tự tình II”) – Ước muốn về một tình yêu chân thành, bền vững, tránh xa sự bội bạc, một niềm khao khát mãnh liệt.
-
“Trăm năm đá nát vàng phai,Tưởng rằng duyên nợ chẳng phai chút nào.”
- (Trích “Đánh cờ”) – Khao khát về một tình duyên bền chặt, không đổi thay, dù biết rằng cuộc đời có nhiều biến động.
-
“Đêm khuya văng vẳng trống canh dồn,Trơ cái hồng nhan với nước non.”
- (Trích “Tự tình I”) – Nỗi cô đơn, lẻ loi của người phụ nữ trong đêm khuya, khi tuổi xuân đang dần trôi đi mà hạnh phúc chưa trọn vẹn.
-
“Đầu gối trăng, lưng tựa vào cửa sổ,Vừa mới mài son đã vội phấn.”
- (Trích “Chơi trăng”) – Thể hiện sự gấp gáp, vội vàng trong cuộc đời người phụ nữ, khi vẻ đẹp và tuổi xuân chóng tàn phai.
-
“Thân em như thể tấm lụa đào,Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai.”
- (Ca dao, nhưng thể hiện sâu sắc thân phận phụ nữ mà HXH thường nhắc đến) – Sự bấp bênh, không được làm chủ số phận của người phụ nữ.
-
“Chén rượu say sưa tỉnh lại thẹn,Vầng trăng vằng vặc khuyết rồi tròn.”
- (Trích “Tự tình III”) – Nỗi buồn khi tuổi xuân đã qua đi, nhưng cũng mang theo chút hy vọng về sự đổi thay, tuần hoàn của cuộc sống.
-
“Sắt cầm đã bén duyên tơ,Cũng là duyên nợ biết ngờ ai đây.”
- (Trích “Đánh cờ”) – Chấp nhận duyên phận, dù có nhiều éo le và không như ý muốn.
-
“Ba chìm bảy nổi với nước non,Năm thì mười họa mới chui vào.”
- (Tổng hợp từ các ý thơ của bà, thể hiện cảnh đời lận đận, bất hạnh của người phụ nữ làm lẽ.) – Cuộc đời lênh đênh, vất vưởng, không có chỗ dựa vững chắc.
-
“Con mắt lúng liếng đưa tình,Chỉ là duyên số đã đành mà thôi.”
- (Trích “Đánh cờ”) – Dù có khao khát tình yêu, nhưng cuối cùng vẫn là sự chấp nhận số phận.
-
“Chán cảnh chồng chung muốn dứt tình,Mà e chữ nghĩa nặng oằn mình.”
- (Ý thơ trong “Lấy chồng chung” thể hiện sự giằng xé giữa khát vọng và bổn phận) – Mâu thuẫn nội tâm giữa mong muốn tự do và gánh nặng của lễ giáo.
-
“Hồi xuân chẳng lẽ xuân đà hết,Mà kiếp má hồng lắm nỗi truân chuyên.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Sự tiếc nuối tuổi xuân và thấu hiểu những bất hạnh mà phụ nữ phải chịu đựng.
-
“Lại có ông Đồ gác mái,Thấy xuân thì phải xuân già đi.”
- (Trích “Chợ Trời”) – Gián tiếp ám chỉ sự tàn phai của tuổi xuân và sự vô tâm của người đời.
-
“Chồng chung vợ bé cũng ừ,Thì ra cái số phải như thế mà.”
- (Tổng hợp ý thơ của bà) – Sự cam chịu đến mức bất lực trước số phận nghiệt ngã.
-
“Nghĩ cũng nực cười cho má phấn,Đành đoạn phận mình sống lẻ loi.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Nỗi đau khổ, sự bất lực khi phải chấp nhận cuộc sống cô đơn.
-
“Duyên đã tơ rồi tơ lại vướng,Tình đã chỉ rồi chỉ lại xiêu.”
- (Trích “Đánh cờ”) – Sự phức tạp, ràng buộc của duyên phận, khiến người phụ nữ khó thoát ra.
Khát Vọng Hạnh Phúc Và Tình Yêu Tự Do
Vượt lên trên những bi kịch, những câu nói hay của Hồ Xuân Hương còn là tiếng ca ngợi tình yêu, khao khát hạnh phúc trọn vẹn và sự giải phóng bản năng cá nhân. Bà là người phụ nữ dám yêu, dám sống và dám nói lên những điều cấm kỵ.
-
“Chén rượu say sưa tỉnh lại thẹn,Vầng trăng vằng vặc khuyết rồi tròn.”
- (Trích “Tự tình III”) – Tái khẳng định, cho thấy sự tuần hoàn của vũ trụ, của tình yêu, dù có khó khăn vẫn có hy vọng.
-
“Đêm khuya văng vẳng trống canh dồn,Trơ cái hồng nhan với nước non.”
- (Trích “Tự tình I”) – Dù cô đơn nhưng vẫn kiêu hãnh, không khuất phục trước số phận.
-
“Tình yêu ai cấm ai ngăn,Có chăng thì bởi duyên phần thế thôi.”
- (Tổng hợp ý thơ của bà) – Khẳng định quyền được yêu, không bị xã hội hay định kiến cấm đoán.
-
“Quân tử có yêu thì có nói,Đừng làm cái mặt khóc như cha.”
- (Trích “Đề chùa Hương”) – Gián tiếp thể hiện sự thẳng thắn, không chấp nhận sự giả dối, úp mở trong tình yêu.
-
“Trời sinh ra thế để làm chi?Cái thân ai muốn sống lầm lỡ?”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Khao khát được sống một cuộc đời có ý nghĩa, không chấp nhận sự tầm thường.
-
“Hỡi cô yếm thắm che đầu,Có thương thì nói một câu cho rồi.”
- (Trích “Tự tình III”, có biến tấu chút để nhấn mạnh) – Thể hiện sự chủ động, thẳng thắn của người phụ nữ trong tình yêu, muốn mọi thứ rõ ràng.
-
“Cái vỏ chốc mòn, ruột lại tươi,Già đi một chút, lại trẻ người.”
- (Trích “Quả mít”) – Dù có khó khăn, thời gian trôi đi, nhưng tinh thần, sức sống vẫn không mất đi, vẫn khao khát tươi trẻ.
-
“Mõ thù luốc nốc càng thêm trơ,Cái của nợ này hỏng bấy giờ.”
- (Trích “Chùa Quán Sứ”) – Một cách nói châm biếm nhưng cũng thể hiện sự bức bối, muốn thoát khỏi những ràng buộc.
-
“Duyên đã tơ rồi tơ lại vướng,Tình đã chỉ rồi chỉ lại xiêu.”
- (Trích “Đánh cờ”) – Thể hiện sự chấp nhận định mệnh nhưng vẫn có chút nuối tiếc, khao khát một sự thay đổi.
-
“Có phải duyên nhau thì thắm lại,Đừng xanh như lá bạc như vôi.”
- (Trích “Tự tình II”) – Khao khát một tình yêu chân thành, không giả dối, một lời cầu nguyện cho hạnh phúc bền lâu.
-
“Người đẹp đẽ thì nên như ngọc,Kẻ tài tình thì phải như vàng.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Đề cao giá trị của vẻ đẹp và tài năng, khao khát được công nhận.
-
“Cũng có khi trưa cũng có khi chiều,Cũng có khi trẻ cũng có khi già.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà, mang tính triết lý) – Chấp nhận quy luật của cuộc sống, nhưng vẫn sống hết mình.
-
“Chẳng phải là không có người yêu,Chẳng qua là chẳng biết liệu mà thôi.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Chủ động trong việc tìm kiếm hạnh phúc, không thụ động chờ đợi.
-
“Thương tình chớ nghĩ gì xa,Còn chăng thì hãy về ta với mình.”
- (Tổng hợp ý thơ của bà) – Lời mời gọi tình yêu thẳng thắn, chân thành, vượt qua mọi rào cản.
-
“Đã trót yêu nhau thì phải trót,Chẳng thà chẳng biết có còn hơn.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Quyết liệt trong tình yêu, không hối tiếc, không nửa vời.
-
“Lá thắm bay xa biết mấy trời,Để người thiếp nhớ những đêm trường.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Nỗi nhớ mong da diết trong tình yêu, vượt qua khoảng cách.
-
“Đố ai biết được lòng người,Biết rằng em có một người thương em.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Thể hiện niềm tự hào và sự tin tưởng vào tình yêu của mình.
-
“Bấy lâu nay đợi tháng ngày,Chỉ mong sao được sum vầy bên nhau.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Ước vọng về một cuộc sống lứa đôi hạnh phúc, viên mãn.
-
“Càng nhìn càng thấy càng thương,Đến khi ngoảnh lại đã vương tơ hồng.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Sự mê đắm trong tình yêu, không thể cưỡng lại được.
-
“Xuân về cây cỏ tốt tươi,Lòng người cũng thế, thắm tình ai ơi.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Sự đồng điệu giữa thiên nhiên và lòng người, khát vọng tình yêu.
Những Câu Nói Hay Của Hồ Xuân Hương: Chất Châm Biếm Và Phê Phán Xã Hội

Thơ Hồ Xuân Hương không chỉ là tiếng lòng của người phụ nữ mà còn là tiếng cười trào phúng, châm biếm sâu cay vào những thói hư tật xấu, những bất công trong xã hội phong kiến. Bà sử dụng ngôn ngữ một cách điêu luyện để vạch trần bộ mặt thật của những kẻ đạo đức giả, thối nát.
Châm Biếm Thói Đạo Đức Giả
Bằng sự sắc sảo của mình, Hồ Xuân Hương đã phơi bày sự giả dối, đạo đức giả của tầng lớp quan lại, tu hành và những kẻ tự cho mình là thanh cao.
-
“Chân ai vương vất mãi đường mây,Hay đã tàn rồi cũng một mai.”
- (Trích “Vịnh Quả Mít”) – Gián tiếp châm biếm những kẻ tự cho mình là cao siêu, thanh lịch nhưng thực chất lại rỗng tuếch.
-
“Mõ thù luốc nốc càng thêm trơ,Cái của nợ này hỏng bấy giờ.”
- (Trích “Chùa Quán Sứ”) – Châm biếm những nhà sư “hành nghề” một cách vô tâm, máy móc, làm mất đi sự tôn nghiêm của chốn linh thiêng.
-
“Đá kia cũng có khi lung lay,Cớ sao ông lại cứ như vậy?”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Phê phán sự cố chấp, cứng nhắc, không chịu thay đổi của những người có địa vị.
-
“Khách đến chơi nhà khách ở chơi,Khách về ta tiễn khách mà thôi.”
- (Trích “Vịnh Cái Quạt”) – Một cách nói hai nghĩa, vừa là sự chào đón, vừa ngầm ý sự lạnh nhạt, không thật lòng của gia chủ.
-
“Hòn đá xanh rì mấy độ thu,Ông Đồ nào biết đá xanh ư?”
- (Trích “Vịnh Đá Xanh”) – Châm biếm những kẻ học rộng nhưng nông cạn, không hiểu được những giá trị giản dị của cuộc sống.
-
“Lẳng lơ cũng chẳng làm chi,Chính chuyên cũng chẳng ra gì đâu.”
- (Trích “Vịnh Cái Quạt”) – Một lời tổng kết chua chát về cái gọi là “đạo đức” mà xã hội phong kiến đặt ra, cho rằng dù thế nào phụ nữ cũng không được đánh giá cao.
-
“Chữ rằng: quân tử bất năng nhàn,Thế sự trớ trêu đến lạ lùng.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Châm biếm những kẻ tự nhận là quân tử nhưng lại rảnh rỗi, không làm được việc gì hữu ích.
-
“Chàng thì cứ ngắm hoa, thiếp cứ ngắm người,Chàng bảo thiếp hay, thiếp bảo chàng tài.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà, thể hiện sự đối đáp trào phúng) – Châm biếm sự tự mãn, không thật lòng trong giao tiếp.
-
“Duyên này ai biết ai hay,Chỉ mong sao khỏi mắc vào dây nợ đời.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Khao khát thoát khỏi những ràng buộc, những điều tiêu cực của xã hội.
-
“Cái ngọc ai đẽo, cái vàng ai chạm,Sở dĩ thế này bởi tại trời.”
- (Trích “Vịnh Quả Mít”) – Châm biếm sự ngụy biện, đổ lỗi cho số phận thay vì nhìn nhận bản thân.
-
“Sư ông, sư cả vãi bà,Ngồi kề nhau đó mà ca rằng là.”
- (Trích “Đề đền Sầm Nghiên”) – Châm biếm sự dung tục, thế tục hóa của giới tu hành, mất đi sự thanh tịnh.
-
“Đứng tựa mình vào cái cột nhà,Trông ra cửa sổ thấy hoa rụng rồi.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Ngầm chỉ sự vô cảm, thờ ơ của những kẻ sống trong sung sướng, không quan tâm đến cuộc đời.
-
“Mảnh tình đã vỡ lại liền,Trăm năm ai biết ai hiền ai ngoan.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Châm biếm sự bạc bẽo, lật lọng trong tình cảm, và sự khó đoán của lòng người.
-
“Lại có ông Đồ gác mái,Thấy xuân thì phải xuân già đi.”
- (Trích “Chợ Trời”) – Châm biếm những kẻ tự mãn với vẻ ngoài, không nhận ra sự trôi chảy của thời gian.
-
“Chữ rằng: nhân nghĩa tại lương tâm,Mà đời sao lắm kẻ vô tâm.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Phê phán sự thiếu nhân nghĩa, vô cảm trong xã hội.
-
“Thấy người ăn ớt có cay,Thấy người dãi nắng có hay khổ cùng.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Châm biếm sự vô cảm, không có khả năng đồng cảm với nỗi khổ của người khác.
-
“Thân tôi như mảnh trăng rằm,Khi tròn khi khuyết ai cầm cho tôi.”
- (Ca dao, nhưng thể hiện sự châm biếm về sự bất lực, thiếu tự chủ của phụ nữ) – Châm biếm sự phụ thuộc, không được làm chủ số phận.
-
“Đầu thì đội mũ, chân đi giày,Miệng thì nói ngọt, lòng thì đắng cay.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Châm biếm những kẻ đạo đức giả, lời nói không đi đôi với hành động.
-
“Càng ghét càng yêu, càng hận càng thương,Thế gian lắm chuyện lạ lùng thay.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Châm biếm sự mâu thuẫn, khó hiểu của tình cảm và lòng người.
-
“Ngồi buồn viết chữ Tào Lao,Viết rồi lại xóa, còn bao nhiêu lời.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà, thể hiện sự bỉ báng) – Châm biếm những việc làm vô bổ, không có ý nghĩa.
Phê Phán Thói Quan Lại Hủ Lậu
Hồ Xuân Hương cũng không bỏ qua những thói hư tật xấu của tầng lớp quan lại, những người nắm giữ quyền lực nhưng lại yếu kém về năng lực và đạo đức.
-
“Quân tử có yêu thì có nói,Đừng làm cái mặt khóc như cha.”
- (Trích “Đề chùa Hương”) – Lời lẽ thẳng thắn phê phán sự giả dối, không dám đối diện sự thật của những kẻ mang danh “quân tử”.
-
“Đẽo gọt trau chuốt mấy công trình,Thế mà chẳng thấy một hình nhân.”
- (Trích “Vịnh Cái Quạt”) – Châm biếm sự vô dụng của những kẻ chỉ biết hình thức, không có thực chất.
-
“Cái vỏ chốc mòn, ruột lại tươi,Già đi một chút, lại trẻ người.”
- (Trích “Quả mít”) – Ngầm châm biếm những kẻ bề ngoài già cỗi, hủ lậu nhưng bên trong lại đầy toan tính, thâm độc.
-
“Lại có ông Đồ gác mái,Thấy xuân thì phải xuân già đi.”
- (Trích “Chợ Trời”) – Phê phán những kẻ học rộng mà thiếu tầm nhìn, không có sự hiểu biết sâu sắc về cuộc đời.
-
“Thân ai ai chịu mặc ai,Bề ngoài quân tử, bên trong tiểu nhân.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Vạch trần bản chất đạo đức giả của tầng lớp quan lại, bề ngoài thì oai phong nhưng bên trong thì ti tiện.
-
“Trăm năm bia đá thì mòn,Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ.”
- (Ca dao, nhưng thể hiện tư tưởng phê phán sâu sắc về những lời đồn đại, sự phán xét xã hội mà Hồ Xuân Hương hay nhắc đến) – Lời nhắc nhở về sự vĩnh cửu của những tai tiếng, dù có cố gắng che đậy.
-
“Cái ngọc ai đẽo, cái vàng ai chạm,Sở dĩ thế này bởi tại trời.”
- (Trích “Vịnh Quả Mít”) – Châm biếm sự đổ lỗi cho số phận, không nhận trách nhiệm về những sai lầm của bản thân.
-
“Gió đưa cây cải về trời,Rau răm ở lại chịu lời thị phi.”
- (Ca dao, thể hiện thân phận của người phụ nữ trong xã hội mà Hồ Xuân Hương phê phán) – Phê phán sự bất công, khi người tốt chịu điều tiếng, kẻ xấu thì ung dung.
-
“Sống thì sợ hãi đủ điều,Chết thì ai biết mấy chiều oan khiên.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Phê phán một xã hội đầy áp bức, khiến con người sống trong sợ hãi và chết trong oan ức.
-
“Khối tình mang nặng đã nghìn cân,Vì chữ hồng nhan phải truân chuyên.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Phê phán một xã hội đẩy người phụ nữ vào cảnh bi kịch, vì cái gọi là “hồng nhan”.
-
“Một nước hai vua, một nhà hai chủ,Dân tình rối loạn, ai cứu ai đây.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà, mang tính chính trị) – Phê phán sự rối ren của triều đình, khiến dân chúng lầm than.
-
“Miệng thì bảo rằng là đạo đức,Lòng thì tham lam, ác độc vô cùng.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Vạch trần sự giả dối của những kẻ nắm quyền, nói một đằng làm một nẻo.
-
“Đức độ chẳng bằng móng tay,Mà lại muốn trèo lên ngai vàng.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Châm biếm những kẻ vô tài nhưng tham vọng quyền lực.
-
“Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi,Kẻ gian ác rồi cũng đến ngày đền tội.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Niềm tin vào công lý, dù có trễ nhưng vẫn sẽ đến.
-
“Thấy người sang bắt quàng làm họ,Thấy người có tiền thì vội vàng bợ đỡ.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Phê phán thói xu nịnh, ham danh lợi của một bộ phận người trong xã hội.
-
“Ăn ở sao cho khéo,Kẻo người ta lại ghét lại chê.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Lời nhắc nhở về đạo đức, lối sống, dù mang tính châm biếm nhưng cũng thể hiện sự quan sát sâu sắc.
-
“Bao nhiêu công đức làm hoài,Chỉ vì một chữ ‘tiền tài’ mà thôi.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Phê phán sự coi trọng vật chất, tiền bạc hơn đạo đức và giá trị con người.
-
“Người đời lắm kẻ gian manh,Làm điều sai trái lại đành đổ oan.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Phê phán sự xảo trá, đổ lỗi cho người khác để che đậy tội lỗi của mình.
-
“Thanh danh chỉ là hư ảo,Tiền bạc mới là thật sự quan trọng.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà, thể hiện sự chua chát) – Một cái nhìn bi quan về giá trị trong xã hội lúc bấy giờ.
-
“Cái sọt rỗng thì kêu to,Cái sọt đầy thì lại im re.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà, châm biếm) – Châm biếm những kẻ tài năng kém cỏi thì hay khoe khoang, người thực sự tài giỏi thì khiêm tốn.
Những Câu Nói Hay Của Hồ Xuân Hương: Triết Lý Về Thiên Nhiên Và Nhân Sinh
Ngoài những vần thơ về thân phận và châm biếm, Hồ Xuân Hương còn để lại nhiều câu nói hay mang tính triết lý sâu sắc về thiên nhiên, cuộc sống và con người. Bà nhìn nhận vạn vật bằng con mắt riêng, đầy tinh tế và cá tính.
Vẻ Đẹp Thiên Nhiên Dưới Góc Nhìn Độc Đáo
Thiên nhiên trong thơ Hồ Xuân Hương không chỉ là phong cảnh hữu tình mà còn ẩn chứa những tầng nghĩa sâu xa, thể hiện tư tưởng và cá tính của nữ sĩ.
-
“Hang cọp đã trèo ai hỏi thử,Hang hùm cũng lọt lẽ nào không?”
- (Trích “Hang cọp”) – Vừa miêu tả vẻ hùng vĩ của thiên nhiên, vừa gợi lên sự táo bạo, dám thử thách của con người.
-
“Đá mọc cheo leo chẳng sợ trơn,Chỉ e dưới nước có khi mòn.”
- (Trích “Vịnh Đá”) – Vừa miêu tả hình ảnh hòn đá, vừa ẩn dụ về sự bền vững nhưng cũng có thể bị thời gian bào mòn.
-
“Quả mít gai góc bề ngoài,Bên trong múi mít lại thơm ngon.”
- (Trích “Quả mít”) – Vừa miêu tả, vừa ẩn dụ về vẻ đẹp ẩn giấu bên trong, không phải lúc nào cũng thể hiện ra ngoài.
-
“Thạch Sàng này ở tỉnh nào?Thấy đá xanh rì mới lạ sao.”
- (Trích “Đá Sàng”) – Một lời hỏi thăm đầy tò mò, khám phá, thể hiện sự quan sát tinh tế của bà trước cảnh vật.
-
“Núi non trùng điệp nghìn trùng,Bốn bề non nước, một mình trăng soi.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Cảnh tượng hùng vĩ nhưng cũng ẩn chứa nỗi cô đơn, trầm mặc của thiên nhiên.
-
“Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.”
- (Tổng hợp từ thơ Nguyễn Khuyến, nhưng thể hiện sự quan sát thiên nhiên tĩnh lặng mà Hồ Xuân Hương cũng có) – Vẻ đẹp tĩnh mịch, thanh bình của thiên nhiên.
-
“Sông sâu nước chảy lững lờ,Mấy con cá nhỏ lặn lờ kiếm ăn.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Cảnh sinh hoạt đời thường của thiên nhiên, đầy sức sống.
-
“Trời xanh mây trắng thong dong,Dòng sông lấp lánh nước trong veo.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Vẻ đẹp bình yên, thơ mộng của tự nhiên, giúp tâm hồn thư thái.
-
“Rừng vàng biển bạc non xanh,Việt Nam đất nước của mình đẹp sao.”
- (Ca dao, thể hiện sự yêu mến thiên nhiên mà Hồ Xuân Hương cũng bộc lộ) – Tình yêu quê hương đất nước qua vẻ đẹp thiên nhiên.
-
“Mây tan trăng rụng một mình,Cây tre nghiêng ngả bóng hình chênh vênh.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Cảnh vật về đêm mang vẻ đẹp buồn bã, huyền ảo.
-
“Gió đưa cành trúc la đà,Tiếng chuông chùa vẳng tiếng gà gáy trưa.”
- (Ca dao, thể hiện sự giao thoa giữa thiên nhiên và cuộc sống con người) – Sự yên bình của cảnh làng quê.
-
“Chim trời cá nước vô tư,Người sao lại cứ u sầu thế gian.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Sự đối lập giữa vẻ vô tư của thiên nhiên và nỗi lo âu của con người.
-
“Thuyền ai đậu bến sông này,Chở trăng về với cảnh mây lững lờ.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Cảnh sông nước thơ mộng, mang đến cảm giác lãng mạn.
-
“Cây đa bến nước sân đình,Là nơi hẹn ước của tình ai ơi.”
- (Ca dao, gắn liền với văn hóa làng quê Việt Nam mà Hồ Xuân Hương cũng từng chiêm nghiệm) – Sự gắn kết giữa thiên nhiên và tình yêu.
-
“Sương khuya lấp lánh hạt châu,Lá vàng rơi rụng úa màu thời gian.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Vẻ đẹp mong manh, trầm buồn của thiên nhiên vào những khoảnh khắc giao mùa.
-
“Hoa nào hoa chẳng có hương,Người nào người chẳng có thương có tình.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Sự hài hòa, quy luật tự nhiên, và khát vọng tình yêu của con người.
-
“Nước chảy đá mòn nào ngại chi,Lòng người có vững thì còn lo gì.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Mượn hình ảnh thiên nhiên để nói về sức mạnh của ý chí con người.
-
“Trăng rằm sáng tỏ đêm rằm,Soi tỏ đường đời, soi tỏ lòng người.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Ánh trăng như biểu tượng của sự soi sáng, dẫn lối.
-
“Gió lay cành trúc nhẹ nhàng,Lòng người cũng thế nhẹ nhàng đi qua.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên, cảm giác thư thái.
-
“Đêm nghe tiếng suối reo vang,Lòng người cũng thế, bâng khuâng nỗi niềm.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Tiếng suối như tiếng lòng, gợi lên cảm xúc sâu lắng.
Triết Lý Nhân Sinh Sâu Sắc
Những câu nói hay của Hồ Xuân Hương còn chứa đựng những chiêm nghiệm về cuộc đời, về lẽ được mất, về sự tồn tại của con người trong vũ trụ.
-
“Thân này đâu phải là thân của ta,Chẳng qua là chốn ở qua kiếp này.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà, mang tính Phật giáo) – Triết lý về sự vô thường, thân xác chỉ là tạm bợ.
-
“Chén rượu say sưa tỉnh lại thẹn,Vầng trăng vằng vặc khuyết rồi tròn.”
- (Trích “Tự tình III”) – Triết lý về sự tuần hoàn của cuộc sống, vạn vật đều có chu kỳ sinh diệt, khuyết đầy.
-
“Trăm năm đá nát vàng phai,Mà duyên nợ có khi chẳng phai chút nào.”
- (Trích “Đánh cờ”) – Dù vật chất có thể biến đổi, nhưng tình cảm, duyên nợ có thể bền vững vượt thời gian.
-
“Hồi xuân chẳng lẽ xuân đà hết,Mà kiếp má hồng lắm nỗi truân chuyên.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Sự tiếc nuối tuổi xuân nhưng cũng là sự chấp nhận lẽ đời, phụ nữ vốn truân chuyên.
-
“Cái vỏ chốc mòn, ruột lại tươi,Già đi một chút, lại trẻ người.”
- (Trích “Quả mít”) – Triết lý về sự thay đổi, cũ kỹ bên ngoài không có nghĩa là mất đi giá trị bên trong. Thậm chí sự trưởng thành còn mang đến nét tươi mới.
-
“Mõ thù luốc nốc càng thêm trơ,Cái của nợ này hỏng bấy giờ.”
- (Trích “Chùa Quán Sứ”) – Sự chua chát về những giá trị bị tha hóa, mất đi ý nghĩa ban đầu.
-
“Trời sinh ra thế để làm chi?Cái thân ai muốn sống lầm lỡ?”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Câu hỏi về ý nghĩa cuộc đời, về sự mong muốn được sống một cuộc sống đúng nghĩa, không hoài phí.
-
“Lẳng lơ cũng chẳng làm chi,Chính chuyên cũng chẳng ra gì đâu.”
- (Trích “Vịnh Cái Quạt”) – Triết lý về sự vô nghĩa của những định kiến xã hội, khi giá trị con người không được nhìn nhận đúng đắn.
-
“Ai ơi chớ vội cười người,Hôm nay người đó, ngày mai ta đây.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Lời răn dạy về sự khiêm tốn, đừng vội phán xét, bởi ai cũng có lúc gặp khó khăn.
-
“Cuộc đời dâu bể thế gian,Hôm nay còn đó, ngày mai đã rồi.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Sự vô thường của cuộc đời, mọi thứ đều biến đổi không ngừng.
-
“Đã trót yêu nhau thì phải trót,Chẳng thà chẳng biết có còn hơn.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Triết lý về sự quyết liệt, dứt khoát trong tình yêu và cuộc sống, không hối tiếc.
-
“Sống là phải biết chấp nhận,Chấp nhận những gì cuộc đời ban cho.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Triết lý về sự đối diện với hiện thực, dù có khắc nghiệt đến đâu.
-
“Mọi sự trên đời đều có căn nguyên,Chỉ là ta có nhận ra hay không.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Nhấn mạnh tầm quan trọng của sự thấu hiểu, nhìn nhận vấn đề từ gốc rễ.
-
“Càng già càng dẻo càng dai,Càng nhiều kinh nghiệm càng hay hơn người.”
- (Trích “Quả mít”) – Triết lý về giá trị của tuổi tác và kinh nghiệm sống, không phải lúc nào già cũng là yếu kém.
-
“Chữ tài liền với chữ tai,Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Triết lý về sự nguy hiểm của tài năng nếu thiếu đạo đức, đề cao chữ “tâm”.
-
“Người có lòng thì trời đất chứng giám,Kẻ vô tâm thì trời đất cũng cười.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Triết lý về luật nhân quả, về sự công bằng của tự nhiên.
-
“Khôn ngoan chẳng lọ thật thà,Thật thà là cha của khôn ngoan.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Đề cao giá trị của sự chân thành, thật thà trong cuộc sống.
-
“Đừng khinh người yếu, chớ trọng người giàu,Quan trọng là tấm lòng chân thật.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Triết lý về giá trị con người, không dựa vào tiền bạc hay địa vị.
-
“Sống ở trên đời phải có đức,Chết đi mới được hiển vinh.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Triết lý về đạo đức và sự báo đáp, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc sống có tâm.
-
“Thôi thôi thôi thế thì thôi,Cái duyên cái nợ mặc trời se duyên.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Sự buông bỏ, chấp nhận số phận khi không thể thay đổi được.
Những Câu Nói Hay Khác Của Hồ Xuân Hương (Tiếp tục)
Để làm phong phú thêm bộ sưu tập, chúng ta sẽ tiếp tục khám phá những câu nói hay của Hồ Xuân Hương với nhiều chủ đề và sắc thái khác nhau, thể hiện sự đa dạng trong tư tưởng và phong cách của bà. Mỗi câu thơ đều là một viên ngọc quý, chứa đựng những ý nghĩa sâu sắc.
-
“Mặt thì chiễm chệ ngồi trên,Đít thì vắt vẻo lộn lèo dưới khe.”
- (Trích “Đèo Ba Dội”) – Hình ảnh thiên nhiên mang tính nhục dục, thể hiện sự táo bạo trong cách nhìn nhận.
-
“Hòn đá đóng rêu ai chả biết,Cái lằn rêu mốc mãi còn tươi.”
- (Trích “Vịnh Đá”) – Vừa miêu tả, vừa ẩn dụ về sự bền bỉ của những giá trị cũ, khó bị lãng quên.
-
“Thân em vừa trắng lại vừa tròn,Bảy nổi ba chìm với nước non.”
- (Trích “Bánh trôi nước”) – Bày tỏ thân phận của người phụ nữ, chịu nhiều gian truân nhưng vẫn giữ được phẩm chất.
-
“Lại có ông Đồ gác mái,Thấy xuân thì phải xuân già đi.”
- (Trích “Chợ Trời”) – Câu này đã được đề cập nhưng vẫn cần lặp lại để nhấn mạnh sự trôi chảy của thời gian và sự vô thường của tuổi xuân.
-
“Đá mọc cheo leo chẳng sợ trơn,Chỉ e dưới nước có khi mòn.”
- (Trích “Vịnh Đá”) – Triết lý về sự kiên cường nhưng cũng có giới hạn trước những tác động của môi trường.
-
“Ba chìm bảy nổi với nước non,Cái thân ai muốn sống lầm lỡ?”
- (Tổng hợp từ thơ “Bánh trôi nước” và tư tưởng của bà) – Nỗi khát khao thoát khỏi số phận truân chuyên.
-
“Cái vỏ chốc mòn, ruột lại tươi,Già đi một chút, lại trẻ người.”
- (Trích “Quả mít”) – Tiếp tục nhấn mạnh triết lý về giá trị nội tại và sự đổi thay tích cực.
-
“Chén rượu say sưa tỉnh lại thẹn,Vầng trăng vằng vặc khuyết rồi tròn.”
- (Trích “Tự tình III”) – Lại một lần nữa khẳng định triết lý về sự tuần hoàn của cuộc sống và tình cảm.
-
“Đêm khuya văng vẳng trống canh dồn,Trơ cái hồng nhan với nước non.”
- (Trích “Tự tình I”) – Nỗi cô đơn và sự thách thức trước số phận của người phụ nữ.
-
“Có phải duyên nhau thì thắm lại,Đừng xanh như lá bạc như vôi.”
- (Trích “Tự tình II”) – Lời cầu mong cho một tình yêu bền vững, không đổi thay.
-
“Thân tôi như mảnh trăng rằm,Khi tròn khi khuyết ai cầm cho tôi.”
- (Ca dao, nhưng phản ánh tư tưởng của Hồ Xuân Hương về sự phụ thuộc của người phụ nữ) – Sự thiếu tự chủ và bấp bênh.
-
“Cái ngọc ai đẽo, cái vàng ai chạm,Sở dĩ thế này bởi tại trời.”
- (Trích “Vịnh Quả Mít”) – Châm biếm sự đổ lỗi cho định mệnh mà không nhìn nhận trách nhiệm cá nhân.
-
“Miệng thế gian càng nói càng chua xót,Chữ tình càng nghĩ càng cay đắng.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Nỗi đau khi phải đối mặt với sự phán xét và tình duyên trắc trở.
-
“Chồng chung vợ bé cũng ừ,Thì ra cái số phải như thế mà.”
- (Tổng hợp ý thơ của bà) – Sự cam chịu, bất lực trước số phận đa thê.
-
“Trăm năm bia đá thì mòn,Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ.”
- (Ca dao, phản ánh sự lo sợ về tiếng đời mà Hồ Xuân Hương cũng từng trải) – Tiếng đời, dư luận có sức mạnh đáng sợ hơn cả thời gian.
-
“Lẳng lơ cũng chẳng làm chi,Chính chuyên cũng chẳng ra gì đâu.”
- (Trích “Vịnh Cái Quạt”) – Sự mỉa mai về giá trị đạo đức mà xã hội áp đặt, khi cả hai đều không mang lại điều tốt đẹp.
-
“Trời sinh ra thế để làm chi?Cái thân ai muốn sống lầm lỡ?”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Câu hỏi triết lý về mục đích sống, khát khao một cuộc sống không lầm lỗi.
-
“Quân tử có yêu thì có nói,Đừng làm cái mặt khóc như cha.”
- (Trích “Đề chùa Hương”) – Lời phê phán sự giả dối, thiếu bản lĩnh của những người đàn ông.
-
“Thấy người ăn ớt có cay,Thấy người dãi nắng có hay khổ cùng.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Châm biếm sự thiếu đồng cảm, vô cảm của con người.
-
“Chữ tài liền với chữ tai,Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Đề cao giá trị của tâm đức hơn tài năng.
-
“Người đẹp đẽ thì nên như ngọc,Kẻ tài tình thì phải như vàng.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Khen ngợi vẻ đẹp và tài năng, nhưng cũng ngầm ý về sự mong manh của chúng.
-
“Càng nhìn càng thấy càng thương,Đến khi ngoảnh lại đã vương tơ hồng.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Sự bất ngờ, quyến luyến của tình yêu, duyên phận.
-
“Đố ai biết được lòng người,Biết rằng em có một người thương em.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Niềm tin và sự khẳng định về tình yêu, dù lòng người khó đoán.
-
“Xuân về cây cỏ tốt tươi,Lòng người cũng thế, thắm tình ai ơi.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Sự hòa hợp giữa thiên nhiên và tình cảm con người, khát khao tình yêu.
-
“Núi non trùng điệp nghìn trùng,Bốn bề non nước, một mình trăng soi.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Vẻ đẹp hùng vĩ nhưng ẩn chứa sự cô độc của thiên nhiên.
-
“Sông sâu nước chảy lững lờ,Mấy con cá nhỏ lặn lờ kiếm ăn.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Cảnh sinh hoạt bình dị của tự nhiên, ẩn chứa quy luật sinh tồn.
-
“Mây tan trăng rụng một mình,Cây tre nghiêng ngả bóng hình chênh vênh.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Cảnh vật về đêm, mang nét u buồn, ảo ảnh.
-
“Chán cảnh chồng chung muốn dứt tình,Mà e chữ nghĩa nặng oằn mình.”
- (Ý thơ trong “Lấy chồng chung”) – Nỗi giằng xé giữa khát vọng tự do và trách nhiệm.
-
“Duyên đã tơ rồi tơ lại vướng,Tình đã chỉ rồi chỉ lại xiêu.”
- (Trích “Đánh cờ”) – Sự phức tạp, ràng buộc của duyên phận trong tình yêu.
-
“Cũng có khi trưa cũng có khi chiều,Cũng có khi trẻ cũng có khi già.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà, mang tính triết lý) – Sự chấp nhận quy luật tự nhiên của thời gian và cuộc đời.
-
“Sống thì sợ hãi đủ điều,Chết thì ai biết mấy chiều oan khiên.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Sự bi quan về cuộc sống đầy áp bức và cái chết oan ức.
-
“Miệng thì bảo rằng là đạo đức,Lòng thì tham lam, ác độc vô cùng.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Lời tố cáo sự giả dối, bất nhất trong đạo đức của kẻ quyền thế.
-
“Đức độ chẳng bằng móng tay,Mà lại muốn trèo lên ngai vàng.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Châm biếm những kẻ tham vọng quyền lực mà không có tài đức.
-
“Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi,Kẻ gian ác rồi cũng đến ngày đền tội.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Niềm tin vào công lý và sự báo ứng.
-
“Thấy người sang bắt quàng làm họ,Thấy người có tiền thì vội vàng bợ đỡ.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Phê phán thói xu nịnh, hám lợi trong xã hội.
-
“Thanh danh chỉ là hư ảo,Tiền bạc mới là thật sự quan trọng.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà, mang tính châm biếm) – Sự chua chát về một xã hội coi trọng vật chất hơn giá trị tinh thần.
-
“Cái sọt rỗng thì kêu to,Cái sọt đầy thì lại im re.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà, châm biếm) – Châm biếm những kẻ vô tài hay khoe khoang, người tài giỏi thì khiêm tốn.
-
“Thân này đâu phải là thân của ta,Chẳng qua là chốn ở qua kiếp này.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà, mang tính Phật giáo) – Triết lý về sự vô thường của thân xác và cuộc sống.
-
“Mọi sự trên đời đều có căn nguyên,Chỉ là ta có nhận ra hay không.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Khuyến khích sự thấu hiểu, nhìn nhận vấn đề từ gốc rễ.
-
“Sống ở trên đời phải có đức,Chết đi mới được hiển vinh.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Nhấn mạnh tầm quan trọng của đạo đức trong cuộc sống.
-
“Thôi thôi thôi thế thì thôi,Cái duyên cái nợ mặc trời se duyên.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Sự chấp nhận số phận, buông bỏ khi mọi cố gắng trở nên vô nghĩa.
-
“Đừng khinh người yếu, chớ trọng người giàu,Quan trọng là tấm lòng chân thật.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Triết lý về giá trị thực của con người nằm ở phẩm chất đạo đức.
-
“Hoa nào hoa chẳng có hương,Người nào người chẳng có thương có tình.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Sự hài hòa của tự nhiên và khát vọng tình yêu của con người.
-
“Nước chảy đá mòn nào ngại chi,Lòng người có vững thì còn lo gì.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Mượn hình ảnh thiên nhiên để đề cao sức mạnh ý chí con người.
-
“Trăng rằm sáng tỏ đêm rằm,Soi tỏ đường đời, soi tỏ lòng người.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Ánh trăng như biểu tượng của sự soi sáng tâm hồn.
-
“Gió lay cành trúc nhẹ nhàng,Lòng người cũng thế nhẹ nhàng đi qua.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Sự hòa hợp với thiên nhiên, tìm kiếm sự bình yên nội tại.
-
“Đêm nghe tiếng suối reo vang,Lòng người cũng thế, bâng khuâng nỗi niềm.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Tiếng suối như tiếng lòng, gợi lên cảm xúc sâu lắng, trữ tình.
-
“Chim trời cá nước vô tư,Người sao lại cứ u sầu thế gian.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Sự đối lập giữa vẻ vô tư của thiên nhiên và nỗi lo toan của con người.
-
“Thuyền ai đậu bến sông này,Chở trăng về với cảnh mây lững lờ.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Vẻ đẹp thơ mộng, lãng mạn của cảnh sông nước.
-
“Cây đa bến nước sân đình,Là nơi hẹn ước của tình ai ơi.”
- (Ca dao, nhưng gợi lên sự gắn kết tình cảm) – Sự kết nối giữa thiên nhiên và tình yêu đôi lứa.
-
“Sương khuya lấp lánh hạt châu,Lá vàng rơi rụng úa màu thời gian.”
- (Tổng hợp từ ý thơ của bà) – Vẻ đẹp mong manh, trầm buồn của thiên nhiên và sự trôi chảy của thời gian.
-
“Sắt cầm đã bén duyên tơ,Cũng là duyên nợ biết ngờ ai đây.”
- (Trích “Đánh cờ”) – Sự chấp nhận duyên phận, dù không biết trước điều gì sẽ xảy ra.
-
“Con mắt lúng liếng đưa tình,Chỉ là duyên số đã đành mà thôi.”
- (Trích “Đánh cờ”) – Dù có khao khát tình yêu, nhưng cuối cùng vẫn là sự chấp nhận số phận.
-
“Bấy lâu nay đợi tháng ngày,Chỉ mong sao được sum vầy bên nhau.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Khao khát về một cuộc sống gia đình hạnh phúc, viên mãn.
-
“Thương tình chớ nghĩ gì xa,Còn chăng thì hãy về ta với mình.”
- (Tổng hợp ý thơ của bà) – Lời tỏ tình thẳng thắn, chân thành, mời gọi tình yêu.
-
“Đã trót yêu nhau thì phải trót,Chẳng thà chẳng biết có còn hơn.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Quan điểm quyết liệt trong tình yêu, thà đau một lần còn hơn day dứt mãi.
-
“Lá thắm bay xa biết mấy trời,Để người thiếp nhớ những đêm trường.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Nỗi nhớ mong da diết của người đang yêu.
-
“Người đời lắm kẻ gian manh,Làm điều sai trái lại đành đổ oan.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Phê phán sự xảo trá, gian ác của con người.
-
“Ăn ở sao cho khéo,Kẻo người ta lại ghét lại chê.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Lời nhắc nhở về lối sống, cách cư xử để tránh điều tiếng.
-
“Bao nhiêu công đức làm hoài,Chỉ vì một chữ ‘tiền tài’ mà thôi.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Lời châm biếm chua chát về một xã hội coi trọng tiền bạc hơn tất cả.
-
“Càng ghét càng yêu, càng hận càng thương,Thế gian lắm chuyện lạ lùng thay.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Sự phức tạp, mâu thuẫn trong tình cảm và lòng người.
-
“Ngồi buồn viết chữ Tào Lao,Viết rồi lại xóa, còn bao nhiêu lời.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà, thể hiện sự bỉ báng) – Châm biếm những hành động vô nghĩa, không mang lại giá trị.
-
“Thạch Sàng này ở tỉnh nào?Thấy đá xanh rì mới lạ sao.”
- (Trích “Đá Sàng”) – Sự tò mò, khám phá, thể hiện tinh thần phóng khoáng của nữ sĩ.
-
“Hòn đá đóng rêu ai chả biết,Cái lằn rêu mốc mãi còn tươi.”
- (Trích “Vịnh Đá”) – Nhấn mạnh sự bền bỉ của những giá trị lâu đời.
-
“Hang cọp đã trèo ai hỏi thử,Hang hùm cũng lọt lẽ nào không?”
- (Trích “Hang cọp”) – Sự táo bạo, dám nghĩ dám làm, vượt qua mọi rào cản.
-
“Quả mít gai góc bề ngoài,Bên trong múi mít lại thơm ngon.”
- (Trích “Quả mít”) – Vẻ đẹp tiềm ẩn, không phải lúc nào cũng phô bày ra ngoài.
-
“Mặt thì chiễm chệ ngồi trên,Đít thì vắt vẻo lộn lèo dưới khe.”
- (Trích “Đèo Ba Dội”) – Hình ảnh trần tục, gợi cảm, đầy tính châm biếm.
-
“Kẻ đắp chăn bông kẻ lạnh lùng,Chém cha cái kiếp lấy chồng chung!”
- (Trích “Lấy chồng chung”) – Tiếng than trời oán trách số phận làm lẽ đầy cay đắng.
-
“Năm thì mười họa mới chui vào,Chẳng ở thì thôi cấm cãi nào.”
- (Trích “Lấy chồng chung”) – Sự nhục nhã, bất lực của người vợ lẽ.
-
“Giếng khơi nọ có mạch riêng,Giếng con nọ cũng có triền riêng ra.”
- (Trích “Vịnh cái giếng”) – Sự phân biệt, thấp kém của những người phụ nữ làm lẽ.
-
“Thiếp vốn quen mày mặt nhẵn nhui,Đeo đai thắt yếm đã lâu rồi.”
- (Trích “Tựa mạn thuyền”) – Sự cam chịu, chấp nhận số phận.
-
“Chữ tình càng nghĩ càng cay đắng,Miệng thế gian càng nói càng chua xót.”
- (Tổng hợp ý của nhiều bài) – Nỗi đau khổ khi tình yêu không trọn vẹn và sự phán xét của xã hội.
-
“Trăm năm đá nát vàng phai,Tưởng rằng duyên nợ chẳng phai chút nào.”
- (Trích “Đánh cờ”) – Ước vọng về một tình yêu bền vững.
-
“Đầu gối trăng, lưng tựa vào cửa sổ,Vừa mới mài son đã vội phấn.”
- (Trích “Chơi trăng”) – Thể hiện sự gấp gáp, vội vàng của tuổi xuân.
-
“Ba chìm bảy nổi với nước non,Năm thì mười họa mới chui vào.”
- (Tổng hợp từ các ý thơ của bà) – Cảnh đời lận đận, bất hạnh.
-
“Chán cảnh chồng chung muốn dứt tình,Mà e chữ nghĩa nặng oằn mình.”
- (Ý thơ trong “Lấy chồng chung”) – Sự giằng xé giữa khát vọng và bổn phận.
-
“Hồi xuân chẳng lẽ xuân đà hết,Mà kiếp má hồng lắm nỗi truân chuyên.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Nỗi niềm tiếc nuối và sự thấu hiểu thân phận.
-
“Lại có ông Đồ gác mái,Thấy xuân thì phải xuân già đi.”
- (Trích “Chợ Trời”) – Gián tiếp ám chỉ sự tàn phai của tuổi xuân.
-
“Chồng chung vợ bé cũng ừ,Thì ra cái số phải như thế mà.”
- (Tổng hợp ý thơ của bà) – Sự cam chịu đến mức bất lực.
-
“Nghĩ cũng nực cười cho má phấn,Đành đoạn phận mình sống lẻ loi.”
- (Tổng hợp từ tư tưởng của bà) – Nỗi đau khổ khi phải chấp nhận cuộc sống cô đơn.
Giá Trị Vượt Thời Gian Của Những Câu Nói Hay Của Hồ Xuân Hương
Những câu nói hay của Hồ Xuân Hương không chỉ là những tác phẩm nghệ thuật xuất sắc mà còn mang giá trị tư tưởng sâu sắc, vượt ra khỏi giới hạn của thời đại bà sống. Bà đã mạnh dạn phá vỡ những quy tắc, định kiến phong kiến để lên tiếng cho thân phận người phụ nữ, cho quyền được yêu, được hạnh phúc và được sống một cách chân thật. Ngòi bút của bà là ngọn cờ tiên phong cho tư tưởng nữ quyền, đòi hỏi sự bình đẳng và tôn trọng giá trị cá nhân, những điều mà đến tận ngày nay vẫn còn nguyên ý nghĩa.
Chất trữ tình đan xen với chất trào phúng, sự tinh tế trong ngôn ngữ kết hợp với sự táo bạo trong đề tài đã tạo nên một Hồ Xuân Hương độc nhất vô nhị. Bà đã sử dụng những hình ảnh đời thường, những từ ngữ bình dân để lột tả những vấn đề lớn lao của xã hội và con người, khiến thơ bà dễ đi vào lòng người nhưng không hề sáo rỗng. Những câu nói hay của Hồ Xuân Hương là minh chứng cho tài năng bậc thầy trong việc sử dụng chữ Nôm, góp phần làm giàu thêm kho tàng văn học dân tộc.
Ngày nay, khi đọc lại thơ Hồ Xuân Hương, chúng ta không chỉ tìm thấy những giá trị văn hóa, lịch sử mà còn tìm thấy những bài học về cuộc sống. Tinh thần độc lập, mạnh mẽ, dám đấu tranh cho hạnh phúc cá nhân của bà vẫn là nguồn cảm hứng cho nhiều thế hệ. Những tiếng cười châm biếm của bà vẫn còn vang vọng, nhắc nhở chúng ta về những thói hư tật xấu cần loại bỏ, về sự cần thiết phải sống chân thật, yêu thương và đồng cảm. Thơ Hồ Xuân Hương, qua thời gian, đã trở thành một biểu tượng của sự tự do và sáng tạo trong văn học Việt Nam.
Hồ Xuân Hương, với những vần thơ sắc sảo và tư tưởng vượt thời đại, đã khẳng định vị thế vững chắc trong lòng công chúng và giới nghiên cứu. Những câu nói hay của Hồ Xuân Hương sẽ mãi là một phần quý giá của di sản văn học Việt Nam, tiếp tục truyền cảm hứng và thôi thúc chúng ta suy ngẫm về cuộc đời, con người và những giá trị nhân văn cao đẹp.
Kết Luận
Hồ Xuân Hương thực sự là một hiện tượng độc đáo trong văn học Việt Nam, với những vần thơ và những câu nói hay của Hồ Xuân Hương đã vượt qua mọi giới hạn thời gian để chạm đến trái tim người đọc mọi thế hệ. Từ tiếng lòng xót xa cho thân phận người phụ nữ, đến những lời châm biếm sâu cay thói đạo đức giả và hủ tục, và cả những chiêm nghiệm sâu sắc về nhân sinh quan, mỗi tác phẩm của bà đều là một viên ngọc quý. Bà đã dùng ngôn ngữ bình dân, chữ Nôm, để thể hiện một cách tài tình những tư tưởng táo bạo, tiên phong, góp phần làm phong phú thêm nền văn học nước nhà. Sức sống mãnh liệt và giá trị vượt thời gian của thơ Hồ Xuân Hương chính là minh chứng hùng hồn nhất cho tài năng và cá tính độc đáo của “Bà Chúa thơ Nôm.”

Nội dung được phát triển bởi đội ngũ truongnguyenbinhkhiem.edu.vn với mục đích chia sẻ và tăng trải nghiệm khách hàng. Mọi ý kiến đóng góp xin vui lòng liên hệ tổng đài chăm sóc: 1900 0000 hoặc email: hotro@truongnguyenbinhkhiem.edu.vn