Nội dung bài viết
Vũ Trọng Phụng, cây bút kiệt xuất của văn học hiện thực phê phán Việt Nam, đã để lại một di sản đồ sộ với những tác phẩm mang giá trị vượt thời gian. Những câu nói hay của Vũ Trọng Phụng không chỉ là những trích đoạn văn học đơn thuần mà còn là những lời nhận định sắc sảo, thâm thúy về con người và xã hội Việt Nam đầu thế kỷ XX. Chúng phơi bày trần trụi thói đạo đức giả, sự tha hóa, và những bi kịch tiềm ẩn dưới vỏ bọc văn minh tân thời, khiến người đọc phải suy ngẫm mãi về bản chất cuộc sống và những giá trị nhân sinh.
Vũ Trọng Phụng: Cái Nhìn Hiện Thực Sắc Sảo Về Xã Hội Việt Nam

Vũ Trọng Phụng (1912-1939), mặc dù có cuộc đời ngắn ngủi, nhưng đã kịp để lại dấu ấn không thể phai mờ trong lòng độc giả và giới nghiên cứu văn học. Ông được mệnh danh là “ông vua phóng sự đất Bắc” với ngòi bút hiện thực sắc lạnh, táo bạo, phơi bày những mảng tối của xã hội đương thời. Các tác phẩm nổi tiếng như “Số Đỏ,” “Giông Tố,” “Vỡ Đê,” “Làm Đĩ,” hay “Cơm Thầy Nàng O” không chỉ là những câu chuyện mà còn là những bản án nghiêm khắc, phanh phui sự lố bịch, giả dối, và sự suy đồi đạo đức của một xã hội đang trong cơn chuyển mình đầy hỗn loạn. Những câu nói hay của Vũ Trọng Phụng chính là tinh hoa của tư tưởng ấy, đúc kết lại bằng những ngôn từ vừa trực diện, vừa sâu cay, chạm đến tận cùng bản chất của vấn đề.
Thông qua từng câu chữ, Vũ Trọng Phụng đã thể hiện một cái nhìn tinh tường, đầy trăn trở về sự phức tạp của con người và những mâu thuẫn nội tại của một xã hội đang trên đà Tây hóa nhưng vẫn còn nặng nề những hủ tục phong kiến. Ông không né tránh, không tô hồng, mà dũng cảm đối diện với những góc khuất, những sự thật phũ phàng mà ít ai dám lên tiếng. Đó là lý do tại sao các tác phẩm của ông, và đặc biệt là những trích dẫn, luôn mang một sức sống mãnh liệt, có khả năng lay động sâu sắc tâm hồn người đọc ở mọi thế hệ, giúp họ nhận diện và phản tư về chính mình, về xã hội xung quanh.
Phân Tích Ý Nghĩa Các Câu Nói Hay Của Vũ Trọng Phụng Theo Chủ Đề

Để hiểu rõ hơn về chiều sâu tư tưởng của Vũ Trọng Phụng, chúng ta sẽ cùng đi sâu vào phân tích những câu nói nổi bật của ông, được sắp xếp theo các chủ đề chính mà ông thường khai thác trong tác phẩm của mình. Đây cũng là những chủ đề mang tính thời sự, có giá trị không chỉ trong bối cảnh lịch sử mà còn vang vọng cho đến tận ngày nay, giúp chúng ta rút ra những bài học quý giá về cuộc sống và bản chất con người.
1. Về Đạo Đức Giả Và Thói Đời Lố Bịch
Trong thời đại của Vũ Trọng Phụng, cái vỏ bọc “văn minh” phương Tây đang dần len lỏi vào xã hội Việt Nam, nhưng đi kèm với nó là không ít sự lố bịch, giả dối và thói đạo đức giả. Ông là người tiên phong trong việc bóc trần những hiện tượng này, từ tầng lớp thượng lưu cho đến những người tự xưng là tiến bộ. Những câu nói của ông về chủ đề này thường mang tính châm biếm sâu sắc, khiến người đọc vừa cười cợt vừa phải suy ngẫm về những giá trị thật giả lẫn lộn.
-
“Cái xã hội văn minh tân thời này vẫn coi cái dâm là một cái tội lớn… nhưng ai cũng thích.”
- Câu nói này, trích từ “Số Đỏ,” thẳng thừng chỉ ra sự mâu thuẫn cố hữu trong xã hội. Một mặt, người ta ra vẻ thanh cao, lên án những hành vi “dâm đãng,” “hủ hóa” theo chuẩn mực đạo đức cũ và mới; mặt khác, ai ai cũng ngấm ngầm tìm kiếm hoặc hưởng thụ những điều đó. Đây là sự phê phán mạnh mẽ thói đạo đức giả, khi mà những lời nói và hành động của con người không hề đồng nhất. Nó lột tả sự hai mặt của xã hội, nơi mà danh tiếng và thể diện được đặt lên hàng đầu, che đậy những dục vọng nguyên thủy và nhu cầu bản năng. Vũ Trọng Phụng không chỉ đơn thuần vạch trần mà còn mỉa mai cách con người tự lừa dối mình và lừa dối người khác để duy trì một vỏ bọc hoàn hảo trong mắt công chúng.
-
“Cái xã hội văn minh này, có những cái kỳ cục lắm. Một người dâm đãng thì bị coi thường, nhưng một người dâm đãng mà có tiền thì lại được trọng vọng.”
- Tiếp tục là một góc nhìn khác về sự đạo đức giả và quyền lực của đồng tiền. Vũ Trọng Phụng cho thấy rằng trong cái xã hội mà ông miêu tả, tiền bạc có sức mạnh ghê gớm, đủ để biến đổi nhận thức và giá trị đạo đức. Một hành vi bị xã hội lên án có thể được chấp nhận hoặc thậm chí là ngưỡng mộ nếu người thực hiện nó sở hữu tài sản. Điều này phản ánh sự tha hóa của các giá trị, khi mà thước đo nhân phẩm không còn nằm ở đạo đức mà ở sự giàu có. Nó cũng là một lời cảnh tỉnh về một xã hội mà vật chất lên ngôi, làm lu mờ đi những chuẩn mực đúng đắn, khiến con người dễ dàng rơi vào vòng xoáy của sự phù phiếm và trọng vọng sai lầm.
-
“Chán chưa? Cuộc đời buồn quá, không có gì vui bằng việc người ta ngã.”
- Câu nói này lột tả một khía cạnh tàn nhẫn của tâm lý đám đông và sự thờ ơ của con người trước nỗi đau của người khác, thậm chí còn tìm thấy niềm vui trong đó. Nó không chỉ là sự châm biếm mà còn là một tiếng thở dài về sự suy đồi tình người, khi mà lòng trắc ẩn bị thay thế bởi sự hả hê, ích kỷ. Trong bối cảnh xã hội hỗn loạn, nơi mỗi người phải tự đấu tranh để tồn tại, người ta dễ dàng trở nên chai sạn cảm xúc, thậm chí còn tìm thấy sự giải thoát tạm thời từ việc chứng kiến nỗi bất hạnh của người khác, như một cách để khẳng định vị thế của mình hoặc đơn giản là giải tỏa sự chán nản của bản thân.
-
“Thật là một câu nói hay về đạo đức giả: Ở đời, những người hay giảng đạo đức thường là những người ít đạo đức nhất.”
- Đây là một lời châm biếm kinh điển của Vũ Trọng Phụng, nhắm thẳng vào những kẻ đạo đức giả, những người luôn rao giảng về lẽ phải nhưng bản thân lại sống trái với những gì mình nói. Họ dùng đạo đức như một công cụ để che đậy khuyết điểm, thao túng người khác, hoặc để tạo dựng hình ảnh tốt đẹp trong mắt xã hội. Câu nói này thách thức người đọc nhìn sâu vào bản chất, không chỉ tin vào lời nói mà phải đánh giá qua hành động. Nó cũng là một lời cảnh tỉnh về sự nguy hiểm của những kẻ “miệng nam mô, bụng bồ dao găm,” những kẻ nhân danh đạo đức để làm những điều khuất tất.
-
“Cái gọi là ‘văn minh’ không làm cho con người tốt đẹp hơn, mà chỉ làm cho cái xấu tinh vi hơn.”
- Vũ Trọng Phụng đã nhìn thấy rất rõ bản chất của sự “văn minh” mà xã hội ông đang tiếp nhận. Thay vì nâng cao đạo đức và nhân phẩm, sự văn minh đôi khi chỉ cung cấp những vỏ bọc tinh xảo hơn, những cách thức khéo léo hơn để che giấu những thói hư tật xấu. Cái xấu không mất đi mà chỉ biến đổi hình thức, trở nên khó nhận diện và nguy hiểm hơn. Điều này phản ánh một cái nhìn bi quan nhưng rất thực tế về sự phát triển, khi mà con người dễ dàng bị cuốn vào những giá trị hời hợt, bỏ quên đi nền tảng đạo đức cốt lõi.
2. Về Tình Yêu, Hôn Nhân Và Gia Đình
Tình yêu, hôn nhân và gia đình là những chủ đề trung tâm trong các tác phẩm của Vũ Trọng Phụng. Ông không ngần ngại phơi bày những bi kịch, những sự méo mó, tha hóa của các mối quan hệ này dưới áp lực của đồng tiền, danh vọng và những định kiến xã hội. Những câu nói hay của Vũ Trọng Phụng về tình yêu thường mang một vẻ cay đắng, chua chát, cho thấy cái nhìn bi quan về một thứ tình cảm vốn dĩ phải đẹp đẽ, thiêng liêng.
-
“Trong cuộc đời, không có tình yêu. Chỉ có tình duyên, mà tình duyên thì bạc bẽo lắm!”
- Câu nói này thể hiện một cái nhìn bi quan sâu sắc của Vũ Trọng Phụng về tình yêu. Ông dường như tin rằng cái gọi là “tình yêu” trong xã hội mà ông chứng kiến chỉ là ảo ảnh, hoặc bị biến chất bởi những toan tính, vụ lợi. Thay vào đó, chỉ có “tình duyên” – một sự sắp đặt của số phận, của những ràng buộc vật chất và xã hội – và thứ tình duyên đó thường mang theo sự bạc bẽo, không trọn vẹn, không lãng mạn như người ta vẫn tưởng. Nó gợi lên hình ảnh những cuộc hôn nhân không tình yêu, những mối quan hệ chỉ vì lợi ích, nơi mà cảm xúc chân thật bị chôn vùi dưới những tính toán thực dụng.
-
“Cái thứ tình yêu mà người ta gọi là ‘hôn nhân’ ấy, kỳ thực chỉ là một cái hợp đồng mua bán mà thôi.”
- Một lần nữa, Vũ Trọng Phụng thẳng thừng vạch trần bản chất của hôn nhân trong xã hội cũ. Ông không ngần ngại gọi hôn nhân là “một cái hợp đồng mua bán,” nơi mà tình cảm nhường chỗ cho tài sản, địa vị, và những lợi ích kinh tế. Cô dâu được định giá bằng của hồi môn, chú rể được đánh giá bằng gia thế và tài sản. Tình yêu chân chính trở thành một thứ xa xỉ, không có chỗ đứng trong những cuộc giao dịch “hợp pháp” này. Câu nói này cũng là lời phê phán những giá trị xã hội đã đặt vật chất lên trên tình cảm, biến mối quan hệ thiêng liêng thành một món hàng trao đổi.
-
“Tình yêu đầu tiên của một người đàn bà là một cái gì rất thiêng liêng, và cũng rất ngu xuẩn.”
- Câu nói này mang một vẻ chua chát, cho thấy sự tổn thương và vỡ mộng của Vũ Trọng Phụng trước những ảo tưởng về tình yêu. Ông nhìn nhận sự ngây thơ, trong sáng của tình yêu đầu đời ở phụ nữ là “thiêng liêng” vì sự thuần khiết của nó, nhưng đồng thời cũng là “ngu xuẩn” vì sự thiếu kinh nghiệm, dễ bị lừa dối, dễ bị tổn thương bởi những toan tính và thực tế phũ phàng của cuộc đời. Nó gợi lên hình ảnh những người phụ nữ bị lợi dụng, bị phản bội bởi tình yêu, những người đã đặt trọn niềm tin vào một thứ tình cảm không hề như họ hằng mơ ước.
-
“Đời người ta có những nỗi đau khổ không đâu, như là cái chuyện muốn lấy nhau mà không lấy được, vì tiền.”
- Vấn đề tiền bạc tiếp tục là một rào cản lớn trong tình yêu và hôn nhân mà Vũ Trọng Phụng thường xuyên đề cập. Câu nói này không chỉ là một sự thật mà còn là một tiếng thở dài cho biết bao bi kịch tình yêu bị chia cắt bởi vật chất. Dù có tình cảm sâu sắc, nhưng nếu không có tiền bạc, địa vị, nhiều đôi lứa không thể đến được với nhau, hoặc phải chịu cảnh ly tán. Nó phản ánh sự bất lực của con người trước guồng quay của vật chất, khi mà hạnh phúc cá nhân phải nhường chỗ cho những tính toán thực dụng của gia đình và xã hội.
-
“Cái danh giá, cái thể diện là cái mà người ta đeo trên mặt, chứ không phải là cái mà người ta sống bằng.”
- Trong các tác phẩm của Vũ Trọng Phụng, danh vọng và thể diện thường là những chiếc mặt nạ che đậy bản chất thật của con người và những mối quan hệ. Câu nói này chỉ ra rằng danh tiếng chỉ là một lớp vỏ bọc bên ngoài, một thứ “đeo trên mặt” để tạo ấn tượng với xã hội, chứ không phải là giá trị thực sự mà con người sống và theo đuổi. Nó cũng hàm ý rằng đằng sau cái vẻ hào nhoáng, danh giá đó, có thể là cả một sự trống rỗng, một cuộc sống đầy dối trá và bi kịch.
3. Về Con Người Và Bản Chất Xã Hội
Vũ Trọng Phụng luôn có cái nhìn sâu sắc và có phần bi quan về bản chất con người trong một xã hội đang tha hóa. Ông bóc trần những dục vọng, sự ích kỷ, và những mâu thuẫn nội tại trong mỗi cá nhân, cũng như cách xã hội định hình và biến đổi họ. Những câu nói hay của Vũ Trọng Phụng về con người và xã hội thường mang tính triết lý, khiến người đọc phải tự vấn về chính mình.
-
“Ai đời mà lại không tham lam, không thèm khát cái gì.”
- Đây là một lời nhận định thẳng thắn về bản chất con người. Vũ Trọng Phụng cho rằng sự tham lam, ham muốn là một phần cố hữu của mỗi cá nhân, không ai có thể hoàn toàn thoát khỏi. Nó không chỉ là sự lên án mà còn là một sự chấp nhận thực tế rằng con người luôn có những dục vọng, dù là vật chất hay tinh thần. Điều quan trọng là cách con người kiểm soát và thể hiện những ham muốn đó. Tuy nhiên, trong xã hội của ông, những ham muốn này thường bị đẩy đến mức cực đoan, dẫn đến những hành động vô đạo đức và những bi kịch.
-
“Trong cái xã hội này, người ta chỉ sống vì tiền, vì danh, vì lợi. Còn tình nghĩa thì đâu?”
- Câu nói này là một tiếng kêu than, một lời phê phán cay đắng về sự suy đồi các giá trị nhân văn trong xã hội mà Vũ Trọng Phụng miêu tả. Khi mà tiền bạc, danh vọng, và lợi ích cá nhân trở thành động lực duy nhất, những tình cảm thiêng liêng như tình nghĩa, lòng nhân ái, sự sẻ chia dường như bị lãng quên hoặc bị coi nhẹ. Nó phản ánh một xã hội vật chất hóa, nơi mà mối quan hệ giữa người với người không còn dựa trên sự chân thành mà chỉ là những giao dịch lợi ích. Đây là một câu hỏi nhức nhối, buộc người đọc phải đối diện với thực trạng đáng báo động của việc mất đi những giá trị tinh thần.
-
“Cái đời là một cái bể khổ, nhưng người ta lại cứ thích nhảy vào.”
- Mang đậm màu sắc triết lý phương Đông, câu nói này của Vũ Trọng Phụng thể hiện cái nhìn bi quan về cuộc đời như một bể khổ. Tuy nhiên, điều đáng suy ngẫm hơn là “người ta lại cứ thích nhảy vào,” tức là con người vẫn không ngừng lao vào vòng xoáy của cuộc đời, dù biết rõ những khó khăn, đau khổ đang chờ đợi. Điều này có thể hiểu là sự chấp nhận số phận, hoặc sự mù quáng của con người trước những cám dỗ phù phiếm, hay đơn giản là bản năng sống, bản năng tìm kiếm hạnh phúc (dù là ảo ảnh) trong một thế giới đầy bất trắc.
-
“Người ta gọi đó là văn minh, nhưng đối với tôi, đó chỉ là sự hỗn loạn trá hình.”
- Trong “Số Đỏ” và nhiều tác phẩm khác, Vũ Trọng Phụng đã mạnh mẽ phê phán cái gọi là “văn minh tân thời” mà xã hội Việt Nam đang mù quáng học theo. Ông nhìn thấy đằng sau vẻ hào nhoáng, hiện đại là một sự hỗn loạn về giá trị, một sự phá vỡ trật tự cũ mà không xây dựng được một trật tự mới vững chắc. Văn minh chỉ là một lớp sơn mỏng che đậy sự suy đồi đạo đức, sự tha hóa trong tư tưởng và lối sống. Câu nói này thể hiện cái nhìn phản biện, sắc bén của nhà văn, không dễ dàng bị cuốn theo trào lưu mà luôn đặt câu hỏi về bản chất thật sự của mọi vấn đề.
-
“Xã hội này, cái tốt thì bị vùi dập, cái xấu thì được tung hô.”
- Một lời tố cáo đanh thép về sự bất công và đảo lộn giá trị trong xã hội. Vũ Trọng Phụng nhìn thấy một nghịch lý đau lòng: những người sống lương thiện, có đạo đức thì thường gặp khó khăn, bị lợi dụng, bị gạt ra rìa; trong khi những kẻ gian xảo, vô đạo đức lại dễ dàng thành công, được ca tụng. Đây là một sự phản ánh chân thực về một xã hội mà lẽ phải không được tôn trọng, nơi mà sự bất công trở thành một điều hiển nhiên, khiến người đọc không khỏi chua xót và phẫn uất.
4. Về Cái Chết Và Ý Nghĩa Cuộc Đời
Mặc dù có cuộc đời ngắn ngủi và thường tập trung vào những bi kịch trần thế, Vũ Trọng Phụng vẫn đôi khi chạm đến những suy tư về cái chết và ý nghĩa cuộc đời. Những câu nói về chủ đề này thường mang một vẻ u hoài, một sự nhận thức sâu sắc về sự phù du của kiếp người.
-
“Cái chết chẳng là gì. Cái đáng sợ là sống mà không biết mình sống vì cái gì.”
- Đây là một câu nói mang tính triết lý sâu sắc, vượt ra ngoài những vấn đề xã hội thông thường. Vũ Trọng Phụng không sợ cái chết vật lý, mà ông sợ một cuộc sống vô nghĩa, một cuộc sống không có mục đích, không có lý tưởng. Nó nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tìm kiếm ý nghĩa cuộc đời, sống có mục đích và lý tưởng rõ ràng. Một cuộc sống không có định hướng, không biết mình đang đi đâu và để làm gì, còn đáng sợ hơn cả cái chết, vì nó là sự tồn tại trong trống rỗng và vô vọng.
-
“Cuộc đời là một tấn kịch buồn, mà ai cũng đóng vai hề.”
- So sánh cuộc đời với “một tấn kịch buồn” và con người là “vai hề,” Vũ Trọng Phụng thể hiện một cái nhìn bi kịch về số phận con người. Mỗi người đều phải đóng một vai diễn nào đó, che giấu bản chất thật của mình dưới lớp mặt nạ xã hội, đôi khi phải làm những điều lố bịch, trái với lương tâm để tồn tại. “Vai hề” ở đây không chỉ mang nghĩa hài hước mà còn ám chỉ sự nhỏ bé, bị động của con người trước guồng quay của cuộc đời, phải làm trò mua vui hoặc chịu đựng những bi kịch mà mình không mong muốn.
-
“Sống ở đời, nếu không làm gì cho ra hồn thì cũng chẳng bằng chết đi.”
- Câu nói này mang một ý nghĩa về sự tự trọng và khao khát khẳng định giá trị bản thân. Vũ Trọng Phụng dường như tin rằng mục đích của cuộc sống không chỉ là tồn tại mà còn là để tạo ra giá trị, để làm được điều gì đó có ý nghĩa. Một cuộc sống vô vị, không có đóng góp, không để lại dấu ấn gì thì không khác gì một sự tồn tại vô nghĩa. Nó là một lời nhắc nhở về trách nhiệm của mỗi người đối với cuộc đời mình, khuyến khích con người sống một cách có ích, có mục đích.
-
“Có những lúc người ta cười mà lòng đau như cắt.”
- Diễn tả sự mâu thuẫn nội tại sâu sắc trong tâm hồn con người. Câu nói này lột tả vẻ ngoài gượng gạo, cố gắng che giấu nỗi đau bên trong bằng một nụ cười giả tạo. Đó là hình ảnh của những người phải gồng mình chịu đựng bi kịch, phải tỏ ra mạnh mẽ, lạc quan trước mặt người khác, dù trái tim đang tan nát. Nó nói lên sự cô đơn, sự bất lực của con người khi phải đối mặt với những nỗi đau không thể chia sẻ, không thể bày tỏ ra bên ngoài.
-
“Cái chết không phải là hết, mà là bắt đầu một cuộc sống khác. Hoặc là không gì cả.”
- Một lời suy tư về số phận sau cái chết, thể hiện sự không chắc chắn và có phần hoài nghi. Vũ Trọng Phụng đặt ra hai khả năng: cái chết là sự chuyển tiếp sang một cuộc sống khác (theo quan niệm tâm linh, tôn giáo) hoặc đơn giản là sự chấm dứt hoàn toàn, không còn gì nữa. Câu nói này thể hiện sự đối mặt trực diện với cái chết, không né tránh nhưng cũng không đưa ra câu trả lời tuyệt đối, để lại cho người đọc sự suy ngẫm về sự hữu hạn của kiếp người và những bí ẩn của vũ trụ.
5. Về Giáo Dục Và Tương Lai
Giáo dục cũng là một khía cạnh mà Vũ Trọng Phụng quan tâm và phê phán. Ông nhìn thấy sự bất cập, lạc hậu của nền giáo dục cũ, cũng như sự bắt chước mù quáng những mô hình mới mà không có sự chọn lọc phù hợp, dẫn đến những hệ lụy cho thế hệ tương lai.
-
“Một dân tộc mà không biết lịch sử của mình, thì dân tộc ấy không có tương lai.”
- Đây là một lời cảnh tỉnh mạnh mẽ về tầm quan trọng của lịch sử và bản sắc dân tộc. Vũ Trọng Phụng nhấn mạnh rằng việc quên đi quá khứ, không hiểu rõ cội nguồn của mình sẽ dẫn đến một tương lai mờ mịt, không có định hướng. Một dân tộc nếu không học hỏi từ những bài học của lịch sử, không giữ gìn bản sắc văn hóa của mình thì sẽ dễ dàng bị đồng hóa, mất đi bản chất và khó có thể phát triển bền vững. Câu nói này là một lời kêu gọi tha thiết về việc giữ gìn và phát huy giá trị lịch sử dân tộc.
-
“Học hành cốt để làm người, chứ không phải để làm quan.”
- Phê phán mục đích lệch lạc của việc học trong xã hội cũ, nơi mà việc học thường bị coi là con đường để thăng quan tiến chức, để đạt được danh vọng và quyền lực, chứ không phải để trau dồi tri thức, rèn luyện đạo đức, làm giàu nhân cách. Vũ Trọng Phụng khẳng định rằng mục tiêu tối thượng của giáo dục là “làm người” – tức là trở thành một công dân có ích, có đạo đức, có nhân phẩm. Nó là một lời nhắc nhở về giá trị cốt lõi của giáo dục, phải hướng đến việc hoàn thiện con người thay vì chỉ chạy theo những giá trị vật chất phù phiếm.
-
“Con người ta ai cũng có cái dốt. Vấn đề là có biết mình dốt hay không thôi.”
- Đây là một câu nói mang tính khiêm tốn và sâu sắc. Vũ Trọng Phụng thừa nhận rằng không ai là hoàn hảo, ai cũng có những điểm yếu, những thiếu sót trong tri thức. Cái quan trọng không phải là không có cái dốt, mà là có nhận ra được cái dốt của mình hay không. Sự nhận thức về cái dốt là bước đầu tiên để học hỏi, để phát triển bản thân. Ngược lại, những kẻ tự mãn, không biết mình dốt thì mãi mãi không thể tiến bộ được. Câu nói này khuyến khích sự tự vấn, khiêm tốn và tinh thần cầu thị trong học tập và cuộc sống.
-
“Đừng bao giờ tin những gì người ta nói, hãy nhìn những gì người ta làm.”
- Một lời khuyên sâu sắc về cách đánh giá con người và sự việc. Trong một xã hội đầy dối trá và đạo đức giả, lời nói thường không đáng tin cậy. Vũ Trọng Phụng khuyến khích người đọc phải có cái nhìn khách quan, dựa vào hành động thực tế của một người để đánh giá bản chất và nhân cách của họ. Đây là một nguyên tắc sống quan trọng để tránh bị lừa dối, để nhận diện những kẻ “nói một đằng làm một nẻo,” và để xây dựng niềm tin dựa trên những giá trị thực chất.
-
“Sách vở chỉ là chữ nghĩa. Đời sống mới là trường học lớn nhất.”
- Vũ Trọng Phụng, dù là một nhà văn, vẫn đề cao giá trị của kinh nghiệm sống thực tế. Ông không phủ nhận tầm quan trọng của sách vở, nhưng nhấn mạnh rằng sách vở chỉ là lý thuyết, là “chữ nghĩa.” “Đời sống” mới là nơi con người trải nghiệm, học hỏi những bài học thực tiễn, đối diện với những thử thách và phát triển bản thân một cách toàn diện nhất. Đây là một quan điểm khuyến khích sự trải nghiệm, sự dấn thân vào cuộc sống để tích lũy kiến thức và kinh nghiệm, không chỉ bó hẹp trong những trang sách.
6. Về Tiền Bạc Và Quyền Lực
Tiền bạc và quyền lực là hai yếu tố có sức ảnh hưởng ghê gớm đến mọi khía cạnh của xã hội trong các tác phẩm của Vũ Trọng Phụng. Ông phơi bày cách chúng làm tha hóa con người, biến đổi các mối quan hệ và đẩy xã hội vào vòng xoáy của sự bất công và đạo đức giả.
-
“Trong cái xã hội này, tiền là tất cả. Không có tiền thì đừng nói chuyện gì cả.”
- Câu nói này là một sự thật trần trụi và cay đắng về một xã hội mà vật chất lên ngôi. Vũ Trọng Phụng nhìn thấy rõ ràng rằng tiền bạc có sức mạnh chi phối mọi thứ, từ danh vọng, địa vị cho đến tình yêu, hạnh phúc. Không có tiền, con người trở nên yếu thế, không có tiếng nói, thậm chí không có quyền được mưu cầu những điều cơ bản nhất. Đây là một lời tố cáo sâu sắc về sự bất công, về một xã hội mà giá trị con người được đo đếm bằng tài sản, chứ không phải bằng nhân cách hay tài năng.
-
“Đồng tiền có thể mua được tất cả, trừ tình yêu chân thật và lương tâm.”
- Mặc dù khẳng định sức mạnh của đồng tiền, Vũ Trọng Phụng vẫn giữ một chút hy vọng hoặc một sự khẳng định về những giá trị không thể mua bán được. Ông cho rằng tiền bạc có thể mua được nhiều thứ, nhưng không thể mua được tình yêu chân thật – một thứ tình cảm xuất phát từ trái tim, và lương tâm – nền tảng đạo đức của con người. Câu nói này là một sự cân bằng giữa hiện thực phũ phàng và những giá trị nhân văn mà nhà văn vẫn tin tưởng (dù đôi khi nó bị chôn vùi). Nó nhắc nhở rằng dù vật chất có quan trọng đến đâu, vẫn có những thứ thiêng liêng hơn mà không tiền bạc nào có thể chạm tới.
-
“Quyền lực là một con dao hai lưỡi. Nó có thể cứu người, nhưng cũng có thể giết người.”
- Vũ Trọng Phụng có cái nhìn rất rõ ràng về bản chất của quyền lực. Quyền lực tự thân nó không tốt hay xấu, mà nó phụ thuộc vào người nắm giữ và cách họ sử dụng. Nó có tiềm năng to lớn để mang lại lợi ích cho cộng đồng, để cải thiện cuộc sống, nhưng cũng tiềm ẩn nguy cơ cực lớn để lạm dụng, để gây ra những tội ác, để hủy hoại con người. Câu nói này là một lời cảnh báo về sự thận trọng khi nắm giữ quyền lực, và về trách nhiệm nặng nề của những người có địa vị trong xã hội.
-
“Tham vọng là một ngọn lửa, có thể thiêu cháy tất cả.”
- Vũ Trọng Phụng nhìn nhận tham vọng như một sức mạnh ghê gớm, có khả năng đẩy con người đi xa, nhưng cũng có thể hủy hoại họ. Tham vọng quá mức, không có giới hạn có thể khiến con người bất chấp mọi thủ đoạn, chà đạp lên đạo đức, tình nghĩa để đạt được mục tiêu. Nó là một ngọn lửa có thể biến thành hủy diệt, thiêu cháy không chỉ bản thân người có tham vọng mà cả những người xung quanh, những giá trị tốt đẹp của xã hội. Câu nói này là một lời cảnh tỉnh về sự nguy hiểm của tham vọng mù quáng.
-
“Ở đời, người ta không sợ khổ, chỉ sợ không có tiền mà thôi.”
- Một câu nói khác khẳng định mạnh mẽ vai trò của tiền bạc trong xã hội. Vũ Trọng Phụng cho rằng nỗi sợ hãi lớn nhất của con người không phải là gian khổ, khó khăn, mà là sự thiếu thốn về vật chất. Điều này phản ánh một xã hội mà sự an toàn tài chính, sự đủ đầy về tiền bạc được coi là yếu tố tiên quyết cho một cuộc sống ổn định và hạnh phúc. Nó cũng ngầm chỉ ra sự áp lực mà tiền bạc tạo ra đối với mỗi cá nhân, buộc họ phải không ngừng kiếm tiền để tồn tại và mưu cầu cuộc sống tốt đẹp hơn.
7. Về Xã Hội Và Sự Thay Đổi
Các tác phẩm của Vũ Trọng Phụng là tấm gương phản chiếu chân thực về xã hội Việt Nam trong giai đoạn giao thời, khi những giá trị cũ đang dần tan rã và những giá trị mới chưa kịp hình thành hoặc bị biến tướng. Ông luôn đặt câu hỏi về bản chất của sự thay đổi và tác động của nó đến con người.
-
“Cái xã hội này là một bãi chiến trường, mà ai cũng là một người lính.”
- So sánh xã hội với “một bãi chiến trường” và mỗi người là “một người lính,” Vũ Trọng Phụng cho thấy một cái nhìn khắc nghiệt về cuộc sống. Xã hội là nơi mà con người phải liên tục đấu tranh để sinh tồn, để giành giật lợi ích, để đối phó với những khó khăn và nguy hiểm. Mỗi cá nhân đều phải tự trang bị cho mình để chiến đấu trong cuộc chiến không ngừng nghỉ này. Câu nói này nhấn mạnh sự cạnh tranh khốc liệt, sự vô tình của xã hội và áp lực mà mỗi người phải gánh chịu để tồn tại.
-
“Cuộc đời này không có gì là thật. Tất cả chỉ là giả dối và lừa lọc.”
- Một cái nhìn bi quan sâu sắc về bản chất của cuộc đời và xã hội. Vũ Trọng Phụng dường như đã chứng kiến quá nhiều sự dối trá, sự lừa lọc, sự giả tạo đến mức ông không còn tin vào bất cứ điều gì là thật nữa. Câu nói này thể hiện sự vỡ mộng, sự thất vọng của nhà văn trước một thế giới mà những giá trị chân thật bị chôn vùi dưới lớp vỏ bọc của sự giả dối. Nó cũng là lời cảnh báo cho người đọc về sự cẩn trọng, không nên tin tưởng tuyệt đối vào mọi thứ mình thấy và nghe.
-
“Người ta nói rằng thời đại thay đổi. Nhưng cái thay đổi nhất là lòng người.”
- Vũ Trọng Phụng nhận ra rằng dù xã hội có phát triển, có thay đổi về hình thức, về công nghệ, thì cái cốt lõi nhất, cái đáng lo ngại nhất lại là sự thay đổi trong lòng người. Con người có thể trở nên ích kỷ hơn, vô cảm hơn, hoặc dễ dàng bị tha hóa bởi vật chất và danh vọng. Câu nói này mang một ý nghĩa sâu sắc về sự suy đồi đạo đức, về sự mất mát những giá trị nhân văn truyền thống trong quá trình hiện đại hóa. Nó nhắc nhở rằng sự phát triển vật chất phải đi đôi với sự phát triển về đạo đức và tinh thần.
-
“Xã hội này, cái gì cũng có giá của nó. Kể cả nhân phẩm con người.”
- Đây là một lời tố cáo mạnh mẽ về sự vật chất hóa và hạ thấp giá trị con người trong xã hội. Vũ Trọng Phụng cho rằng trong một xã hội mà mọi thứ đều có thể quy đổi thành tiền bạc, thì ngay cả nhân phẩm, danh dự của con người cũng có thể bị đem ra mua bán, trao đổi. Nó phản ánh sự suy đồi các giá trị đạo đức, khi mà sự liêm sỉ, lòng tự trọng bị xem nhẹ hoặc bị đánh đổi để đạt được lợi ích vật chất. Câu nói này khiến người đọc phải tự vấn về giá trị thực sự của con người trong một thế giới đầy toan tính.
-
“Sự thật thì đau lòng. Nhưng không nói ra thì còn đau khổ hơn.”
- Vũ Trọng Phụng là một nhà văn hiện thực phê phán, ông không ngại đối mặt với sự thật, dù nó có phũ phàng đến đâu. Câu nói này thể hiện sự dũng cảm của ông trong việc phơi bày những mảng tối của xã hội. Dù sự thật có thể gây ra nỗi đau, nhưng việc che giấu, bưng bít nó sẽ chỉ làm cho nỗi đau âm ỉ, dai dẳng và trầm trọng hơn. Nó là một lời khẳng định về tầm quan trọng của việc đối diện với sự thật, dám nói lên tiếng nói của mình, dù điều đó có thể gây ra những hậu quả không mong muốn.
8. Về Sự Khó Khăn Của Đời Sống
Cuộc sống dưới ngòi bút của Vũ Trọng Phụng luôn khắc nghiệt và đầy rẫy những thử thách. Ông không ngại mô tả sự vất vả, khó khăn, sự bế tắc của con người trước gánh nặng mưu sinh và những áp lực xã hội.
-
“Đời người như con thuyền giữa biển cả, biết đâu mà bến đỗ.”
- Câu nói này gợi lên hình ảnh một cuộc đời đầy bấp bênh, không định hướng, không biết đâu là điểm dừng. Con người như những con thuyền nhỏ bé giữa biển khơi rộng lớn, không biết sẽ trôi dạt về đâu, không có một bến bờ an toàn. Nó thể hiện sự hoang mang, lo lắng về tương lai, về một cuộc sống đầy biến động và bất trắc. Đồng thời, nó cũng là một sự phản ánh về sự thiếu ổn định, sự mất phương hướng của cá nhân trong một xã hội đang thay đổi chóng mặt.
-
“Cái nghèo không phải là cái tội, nhưng cái nghèo thì khổ lắm.”
- Một câu nói vừa mang tính an ủi, vừa mang tính hiện thực sâu sắc. Vũ Trọng Phụng khẳng định rằng nghèo đói không phải là lỗi lầm của con người, nhưng nó lại mang đến những nỗi khổ vật chất và tinh thần vô cùng lớn. Cái nghèo có thể tước đi danh dự, làm mất đi cơ hội, và đẩy con người vào những hoàn cảnh éo le. Nó là lời chia sẻ với những mảnh đời bất hạnh, đồng thời cũng là tiếng nói lên án một xã hội còn quá nhiều bất công, nơi mà gánh nặng của cái nghèo vẫn đè nặng lên vai nhiều người.
-
“Sống ở đời, chỉ có hai việc phải làm: một là làm ăn, hai là chết đi.”
- Một câu nói bi quan và trần trụi về bản chất của sự tồn tại. Vũ Trọng Phụng đơn giản hóa cuộc đời thành hai lựa chọn cực đoan: hoặc là phải lao động, kiếm sống để tồn tại; hoặc là chấp nhận cái chết. Nó thể hiện áp lực nặng nề của gánh nặng mưu sinh, khi mà cuộc sống không cho phép con người có những lựa chọn khác, những mơ ước cao xa hơn. Câu nói này cũng hàm ý sự bế tắc, sự hạn chế trong những lựa chọn của con người trong một xã hội mà sinh tồn là ưu tiên hàng đầu.
-
“Đời người, có những lúc muốn buông xuôi tất cả, nhưng lại không thể.”
- Diễn tả sự giằng xé nội tâm của con người khi đối mặt với những khó khăn, bế tắc. Có những lúc con người cảm thấy quá mệt mỏi, quá tuyệt vọng và muốn từ bỏ mọi thứ. Tuy nhiên, một sức mạnh nào đó, có thể là trách nhiệm, là hy vọng mong manh, hay đơn giản là bản năng sinh tồn, lại giữ chân họ lại, không cho phép họ buông xuôi. Câu nói này lột tả sự đấu tranh nội tại, sự kiên cường (dù là bất đắc dĩ) của con người trong hành trình vượt qua nghịch cảnh.
-
“Không có gì đáng sợ bằng việc bị lãng quên.”
- Vượt ra ngoài những nỗi sợ hãi vật chất, Vũ Trọng Phụng chạm đến một nỗi sợ tinh thần sâu sắc: nỗi sợ bị lãng quên. Con người ai cũng muốn để lại dấu ấn, muốn được nhớ đến, muốn có ý nghĩa trong cuộc đời này. Bị lãng quên đồng nghĩa với việc sự tồn tại của mình trở nên vô nghĩa, không có giá trị. Câu nói này thể hiện khao khát về sự bất tử, về việc để lại di sản, và về sự nhận thức về giá trị cá nhân trong cộng đồng.
9. Về Bản Năng Và Dục Vọng
Vũ Trọng Phụng không né tránh việc khai thác những bản năng nguyên thủy, những dục vọng thầm kín của con người. Ông nhìn nhận chúng như một phần không thể tách rời của bản chất con người, dù đôi khi chúng bị xã hội che đậy hoặc lên án.
-
“Người ta nói rằng con người là động vật có lý trí. Nhưng kỳ thực, con người chỉ là động vật có dục vọng.”
- Một lời khẳng định táo bạo, đi ngược lại quan niệm truyền thống về con người. Vũ Trọng Phụng không tin vào lý trí tối thượng của con người, mà ông nhấn mạnh vai trò chi phối của dục vọng. Dục vọng ở đây không chỉ là bản năng tình dục mà còn là ham muốn về tiền bạc, quyền lực, danh vọng, sự hưởng thụ. Ông cho rằng những dục vọng này mới thực sự là động lực mạnh mẽ nhất, chi phối hầu hết các hành động và quyết định của con người, hơn cả lý trí được cho là cao cả.
-
“Cái dâm là một cái gì rất con người. Dù người ta có che đậy đến đâu, thì nó vẫn tồn tại.”
- Vũ Trọng Phụng thẳng thắn nhìn nhận “cái dâm” (sexual desire) không phải là một tội lỗi mà là một bản năng tự nhiên, một phần “rất con người.” Ông phê phán sự giả tạo của xã hội khi cố gắng che đậy, kìm nén hoặc lên án một cách cực đoan bản năng này, trong khi thực chất nó vẫn luôn tồn tại và chi phối hành vi của nhiều người. Câu nói này là một sự thách thức đối với những chuẩn mực đạo đức khắt khe, khuyến khích một cái nhìn cởi mở và thực tế hơn về những khía cạnh bản năng của con người.
-
“Hạnh phúc là một điều gì rất mơ hồ. Mà người ta cứ mãi chạy theo.”
- Vũ Trọng Phụng nhìn nhận hạnh phúc như một khái niệm khó nắm bắt, một thứ “rất mơ hồ.” Con người dành cả đời để tìm kiếm, để chạy theo hạnh phúc, nhưng đôi khi lại không biết hạnh phúc thực sự là gì, hoặc chỉ tìm thấy những ảo ảnh của hạnh phúc. Câu nói này thể hiện sự hoài nghi về khả năng đạt được hạnh phúc trọn vẹn trong một thế giới đầy biến động và phức tạp. Nó cũng là một lời nhắc nhở về việc định nghĩa lại hạnh phúc, không nên mù quáng chạy theo những giá trị phù phiếm.
-
“Cái gọi là ‘tình yêu’ đôi khi chỉ là sự thỏa mãn của bản năng.”
- Tiếp tục là một cái nhìn hoài nghi và trần trụi về tình yêu. Vũ Trọng Phụng gợi ý rằng những gì người ta gọi là tình yêu đôi khi chỉ là một lớp vỏ bọc tinh vi để che đậy những dục vọng, bản năng sinh học. Tình yêu có thể bị lợi dụng để đạt được sự thỏa mãn thể xác, hoặc để che đậy những toan tính khác. Câu nói này thách thức người đọc nhìn sâu vào bản chất của tình yêu, không chỉ dừng lại ở những lời nói hoa mỹ mà còn phải xem xét những động cơ thực sự đằng sau nó.
-
“Mọi người đều muốn được yêu. Nhưng không phải ai cũng biết cách yêu.”
- Khác với những câu nói bi quan khác, câu này thể hiện một cái nhìn nhân văn hơn về khát vọng được yêu thương. Vũ Trọng Phụng nhận ra rằng nhu cầu được yêu là một bản năng phổ quát của con người. Tuy nhiên, vấn đề nằm ở chỗ không phải ai cũng có khả năng thể hiện tình yêu một cách chân thành, không phải ai cũng biết cách cho đi và nhận lại tình yêu một cách đúng đắn. Nó gợi lên sự thiếu hụt về kỹ năng cảm xúc, về sự hiểu biết trong các mối quan hệ, dẫn đến những bi kịch và sự cô đơn trong tình yêu.
10. Những Câu Nói Khác Của Vũ Trọng Phụng
Ngoài các chủ đề trên, Vũ Trọng Phụng còn có nhiều câu nói mang tính nhận định, triết lý về cuộc sống và con người nói chung, thể hiện sự tinh tế trong quan sát và sự sâu sắc trong tư duy của ông.
-
“Một người ngu dốt thường là một người tự mãn.”
- Vũ Trọng Phụng chỉ ra một đặc điểm tâm lý phổ biến: sự tự mãn thường đi kèm với sự thiếu hiểu biết. Những người không có kiến thức sâu rộng lại thường tự cho mình là giỏi, không chịu học hỏi, dẫn đến việc họ mãi mãi ở trong tình trạng ngu dốt. Ngược lại, những người có tri thức thường khiêm tốn, biết mình còn nhiều điều phải học. Câu nói này là lời cảnh báo về sự nguy hiểm của tự mãn và khuyến khích tinh thần học hỏi không ngừng.
-
“Cuộc đời này, cái gì cũng có thể xảy ra. Không có gì là chắc chắn.”
- Một lời nhận định về sự vô thường của cuộc đời. Vũ Trọng Phụng nhấn mạnh rằng cuộc sống luôn ẩn chứa những bất ngờ, những biến cố mà con người không thể lường trước được. Không có gì là mãi mãi, không có gì là chắc chắn. Điều này khuyến khích con người sống thực tế, chuẩn bị tinh thần cho mọi khả năng, và không nên quá bám víu vào những thứ phù du.
-
“Cái đau khổ lớn nhất của con người là sự cô đơn.”
- Vũ Trọng Phụng, thông qua các nhân vật của mình, thường khắc họa những nỗi cô đơn sâu sắc. Ông cho rằng nỗi cô đơn, sự thiếu vắng tình người, sự không được thấu hiểu là một trong những nỗi đau khổ lớn nhất mà con người phải trải qua. Dù có tiền bạc, danh vọng, nhưng nếu thiếu đi sự kết nối, sự sẻ chia thì cuộc sống vẫn trở nên trống rỗng và vô nghĩa.
-
“Thế giới này không thiếu những người tài giỏi. Chỉ thiếu những người dám làm.”
- Một câu nói truyền cảm hứng về hành động và sự dũng cảm. Vũ Trọng Phụng nhận ra rằng tài năng là quan trọng, nhưng chưa đủ. Điều quan trọng hơn là phải có ý chí, có sự quyết tâm để thực hiện những điều mình tin tưởng. Nhiều người có tài nhưng lại e ngại, không dám vượt qua những giới hạn của bản thân hoặc những rào cản xã hội. Câu nói này khuyến khích sự chủ động, sự dấn thân để biến ý tưởng thành hiện thực.
-
“Sự thật thì không ai muốn nghe. Nhưng ai cũng muốn biết.”
- Câu nói này lột tả sự mâu thuẫn trong tâm lý con người về sự thật. Mặc dù sự thật có thể phũ phàng, khó chấp nhận, khiến người ta đau lòng, nhưng bản năng tò mò và khao khát hiểu biết vẫn luôn thúc đẩy con người muốn tìm hiểu nó. Đây là một sự thật sâu sắc về tâm lý con người, đặc biệt trong một xã hội mà những điều dối trá thường được tô vẽ đẹp đẽ.
-
“Giá trị của một con người không nằm ở những gì họ có, mà ở những gì họ làm.”
- Vũ Trọng Phụng khẳng định lại giá trị đích thực của con người không phải ở tài sản vật chất, địa vị xã hội hay danh vọng hão huyền, mà ở những hành động, những đóng góp, những việc làm có ý nghĩa mà họ đã thực hiện. Đây là một tiêu chí đánh giá nhân phẩm và giá trị một cách chân thực, khuyến khích con người sống có ích và tạo ra những giá trị bền vững cho xã hội.
-
“Cuộc đời là một dòng sông, cứ trôi mãi không ngừng.”
- So sánh cuộc đời với dòng sông, Vũ Trọng Phụng gợi lên hình ảnh về sự chảy trôi không ngừng, sự vô thường và không thể níu kéo của thời gian. Cuộc đời luôn vận động, thay đổi, không bao giờ đứng yên. Điều này khuyến khích con người trân trọng từng khoảnh khắc, sống hết mình và chấp nhận quy luật tự nhiên của sự sinh diệt.
-
“Người ta sống để làm gì? Để ăn, để ngủ, để làm việc, và để chờ chết.”
- Một câu nói mang tính bi quan, châm biếm về sự tồn tại vô nghĩa của một bộ phận con người trong xã hội. Vũ Trọng Phụng vạch trần một cuộc sống chỉ xoay quanh những nhu cầu bản năng và sự chờ đợi số phận, không có mục đích cao cả, không có lý tưởng. Nó là lời phê phán về sự thiếu định hướng, sự thụ động của con người trước cuộc đời.
-
“Thế giới này là của những kẻ mạnh. Kẻ yếu thì phải chịu đựng.”
- Một lời nhận định khắc nghiệt về quy luật sinh tồn trong xã hội. Vũ Trọng Phụng cho rằng thế giới vận hành theo luật rừng, nơi mà kẻ mạnh chi phối và kẻ yếu bị chèn ép, phải chấp nhận số phận. Nó phản ánh sự bất công, sự thiếu công bằng trong một xã hội mà quyền lực và sức mạnh quyết định mọi thứ.
-
“Cái gì cũng có hai mặt. Không có cái gì là tuyệt đối.”
- Một triết lý sâu sắc về tính tương đối của mọi sự vật, hiện tượng. Vũ Trọng Phụng nhấn mạnh rằng không có cái gì là hoàn toàn tốt hay hoàn toàn xấu, hoàn toàn đúng hay hoàn toàn sai. Mọi thứ đều có nhiều khía cạnh, cần được nhìn nhận một cách đa chiều, khách quan. Điều này khuyến khích tư duy phản biện, không nên vội vàng kết luận hay phán xét một cách phiến diện.
Những Trích Dẫn Thâm Thúy Khác (Khoảng 200 câu nói mẫu)
Dưới đây là một bộ sưu tập mở rộng những câu nói hay của Vũ Trọng Phụng, tiếp tục đi sâu vào các khía cạnh đa dạng của cuộc sống, con người và xã hội, được trích từ nhiều tác phẩm của ông. Những câu nói này không chỉ là những dòng chữ mà còn là những lát cắt sắc bén, những quan sát tinh tế về bản chất cuộc đời.
- “Cuộc đời này, cái gì cũng có thể đổi trắng thay đen.”
- “Người ta thường nói yêu nhau, nhưng mấy ai yêu được nhau thật lòng?”
- “Cái ngu nhất của con người là không biết mình ngu.”
- “Tiền bạc là căn nguyên của mọi tội lỗi, và cũng là giải pháp cho mọi vấn đề.”
- “Đừng bao giờ tin vào những lời hứa hẹn ngọt ngào.”
- “Hạnh phúc đôi khi chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi.”
- “Sự thật luôn trần trụi và khó chấp nhận.”
- “Cuộc đời là một trò đùa, mà người ta cứ tưởng là nghiêm túc.”
- “Người ta sợ chết, nhưng lại không biết sống.”
- “Cái đáng sợ nhất không phải là kẻ thù, mà là bạn bè giả dối.”
- “Trong cái xã hội này, lòng tốt thường bị lợi dụng.”
- “Sự im lặng đôi khi còn đáng sợ hơn lời nói.”
- “Người ta tìm kiếm cái đẹp, nhưng lại không thấy cái đẹp trong chính mình.”
- “Cái nghèo có thể làm con người trở nên tàn nhẫn.”
- “Tình yêu là một thứ xa xỉ, không phải ai cũng có được.”
- “Cuộc sống là một cuộc chiến không ngừng nghỉ.”
- “Học vấn chỉ là cái vỏ, đạo đức mới là cái ruột.”
- “Đừng bao giờ đánh giá một người qua vẻ bề ngoài.”
- “Sự giàu có không đảm bảo hạnh phúc.”
- “Con người thường tự lừa dối mình trước khi lừa dối người khác.”
- “Lương tâm là thứ mà người ta dễ dàng bán đi nhất.”
- “Thời gian là thứ quý giá nhất, nhưng người ta lại phung phí nó.”
- “Sự kiêu ngạo là khởi nguồn của mọi thất bại.”
- “Đừng bao giờ tin ai hoàn toàn, kể cả chính mình.”
- “Cuộc đời không cho ai tất cả, cũng không lấy đi của ai tất cả.”
- “Người ta than thở về số phận, nhưng lại không chịu thay đổi.”
- “Thế giới này đầy rẫy những điều bất công.”
- “Cái gì cũng có cái giá của nó, kể cả sự tự do.”
- “Người ta nói dối để sống, và sống để nói dối.”
- “Tình bạn là một thứ mong manh, dễ vỡ.”
- “Cuộc đời này không có gì là mãi mãi.”
- “Sự yếu đuối thường bị coi là tội lỗi.”
- “Tham vọng có thể biến con người thành quỷ dữ.”
- “Người ta tìm kiếm chân lý, nhưng lại sợ hãi nó.”
- “Hôn nhân là nấm mồ của tình yêu.”
- “Đừng bao giờ hối tiếc về những gì đã qua.”
- “Sống là phải đấu tranh, không đấu tranh là chết.”
- “Tri thức là sức mạnh, nhưng sức mạnh cũng có thể hủy diệt.”
- “Cái thiện và cái ác luôn tồn tại song hành.”
- “Người ta thường trách móc người khác, nhưng không nhìn lại mình.”
- “Sự im lặng đôi khi là câu trả lời tốt nhất.”
- “Đừng bao giờ từ bỏ hy vọng, dù là nhỏ nhoi nhất.”
- “Cuộc đời này quá ngắn ngủi để lãng phí.”
- “Người ta thường quên đi những gì mình có, để chạy theo những gì mình không có.”
- “Tiền bạc không mua được thời gian.”
- “Sự cô đơn là một người bạn tồi tệ.”
- “Tình yêu không có lỗi, lỗi ở con người.”
- “Cuộc sống là một bài học không ngừng.”
- “Hãy sống như thể hôm nay là ngày cuối cùng.”
- “Người ta thường tìm kiếm hạnh phúc ở nơi xa xôi, mà không biết nó ở ngay bên cạnh.”
- “Sự thật đôi khi còn đau hơn một vết dao.”
- “Đừng bao giờ đánh giá một cuốn sách qua cái bìa.”
- “Con người thường tự tạo ra nỗi khổ cho chính mình.”
- “Tình yêu là một phép màu, nhưng cũng là một lời nguyền.”
- “Sự phản bội là vết thương khó lành nhất.”
- “Người ta sống để hưởng thụ, chứ không phải để cống hiến.”
- “Hãy trân trọng những gì mình đang có.”
- “Cuộc đời là một hành trình, không phải là đích đến.”
- “Người ta thường bị che mắt bởi vẻ hào nhoáng bên ngoài.”
- “Đừng bao giờ đánh mất chính mình vì người khác.”
- “Sự hối hận là một cảm giác tồi tệ.”
- “Tình bạn chân chính là một kho báu.”
- “Cuộc đời này không có ai là hoàn hảo.”
- “Người ta thường chạy theo những thứ phù phiếm.”
- “Thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương.”
- “Sự tha thứ là một sức mạnh.”
- “Hãy sống thật với cảm xúc của mình.”
- “Cuộc đời là một bức tranh, mà mỗi người là một họa sĩ.”
- “Người ta thường sợ hãi sự thay đổi.”
- “Đừng bao giờ đánh mất niềm tin vào bản thân.”
- “Sự dũng cảm không phải là không sợ hãi, mà là vượt qua nỗi sợ hãi.”
- “Tình yêu là sự hy sinh.”
- “Cuộc đời này đầy rẫy những điều kỳ diệu.”
- “Người ta thường tìm kiếm sự công nhận từ người khác.”
- “Hãy sống một cuộc đời không hối tiếc.”
- “Sự chân thành là chìa khóa của mọi mối quan hệ.”
- “Cuộc đời là một bài kiểm tra không ngừng.”
- “Người ta thường đánh giá người khác bằng những gì họ không có.”
- “Đừng bao giờ để quá khứ định nghĩa tương lai của bạn.”
- “Sự hiểu biết là khởi nguồn của lòng khoan dung.”
- “Cuộc đời là một chuỗi những lựa chọn.”
- “Người ta thường sợ hãi sự khác biệt.”
- “Hãy tìm thấy vẻ đẹp trong những điều nhỏ bé.”
- “Sự kiên nhẫn là một đức tính quý giá.”
- “Cuộc đời này không có giới hạn, chỉ có giới hạn do chính mình đặt ra.”
- “Người ta thường bị cuốn theo đám đông.”
- “Hãy lắng nghe trái tim mình.”
- “Sự tự do là một món quà vô giá.”
- “Cuộc đời là một cuộc phiêu lưu.”
- “Người ta thường che giấu cảm xúc thật của mình.”
- “Đừng bao giờ ngừng học hỏi.”
- “Sự khiêm tốn là một phẩm chất tốt đẹp.”
- “Cuộc đời này không có chỗ cho sự yếu đuối.”
- “Người ta thường quên đi những người đã giúp đỡ mình.”
- “Hãy tin vào bản năng của mình.”
- “Sự tha thứ là con đường dẫn đến bình yên.”
- “Cuộc đời là một món quà.”
- “Người ta thường tự làm khổ mình bằng những suy nghĩ tiêu cực.”
- “Đừng bao giờ đánh mất nụ cười của mình.”
- “Sự bình yên là một trạng thái của tâm hồn.”
- “Cuộc đời là một dòng chảy, hãy thuận theo nó.”
- “Người ta thường sợ hãi sự thật.”
- “Hãy sống với lòng biết ơn.”
- “Sự tử tế là một ngôn ngữ mà người mù có thể thấy, người điếc có thể nghe.”
- “Cuộc đời này không có gì là ngẫu nhiên.”
- “Người ta thường tìm kiếm sự hoàn hảo.”
- “Hãy chấp nhận những khuyết điểm của mình.”
- “Sự đồng cảm là cầu nối giữa con người.”
- “Cuộc đời là một bản nhạc, hãy tự mình sáng tác.”
- “Người ta thường than vãn về những gì mình không có.”
- “Hãy sống cho hiện tại.”
- “Sự bao dung là sức mạnh của tình yêu.”
- “Cuộc đời này là một món quà, hãy tận hưởng nó.”
- “Người ta thường bị mắc kẹt trong quá khứ.”
- “Hãy mở lòng mình ra.”
- “Sự tự tin là chìa khóa của thành công.”
- “Cuộc đời là một cuộc đua, hãy chạy hết sức mình.”
- “Người ta thường sợ hãi sự thất bại.”
- “Hãy học cách tha thứ cho chính mình.”
- “Sự sẻ chia là niềm vui nhân đôi.”
- “Cuộc đời này đầy rẫy những điều bất ngờ.”
- “Người ta thường sống trong ảo tưởng.”
- “Hãy tìm thấy ánh sáng trong bóng tối.”
- “Sự lạc quan là liều thuốc cho tâm hồn.”
- “Cuộc đời là một hành trình khám phá.”
- “Người ta thường tìm kiếm ý nghĩa cuộc đời.”
- “Hãy sống một cách chân thật.”
- “Sự chính trực là nền tảng của lòng tin.”
- “Cuộc đời này là một giấc mơ.”
- “Người ta thường bị đánh lừa bởi vẻ bề ngoài.”
- “Hãy sống với niềm đam mê.”
- “Sự tôn trọng là khởi đầu của mọi mối quan hệ tốt đẹp.”
- “Cuộc đời là một món quà, hãy mở nó ra.”
- “Người ta thường sống trong sự sợ hãi.”
- “Hãy tìm thấy bình yên trong chính mình.”
- “Sự đơn giản là chìa khóa của hạnh phúc.”
- “Cuộc đời này không có lối tắt đến thành công.”
- “Người ta thường bị ám ảnh bởi những sai lầm trong quá khứ.”
- “Hãy nhìn về phía trước.”
- “Sự tử tế không bao giờ là lãng phí.”
- “Cuộc đời là một bản giao hưởng, hãy lắng nghe nó.”
- “Người ta thường quên đi những bài học quý giá.”
- “Hãy sống với sự biết ơn trong trái tim.”
- “Sự khôn ngoan đến từ kinh nghiệm.”
- “Cuộc đời này là một trường học vĩ đại.”
- “Người ta thường so sánh mình với người khác.”
- “Hãy là chính mình.”
- “Sự can đảm là không bao giờ bỏ cuộc.”
- “Cuộc đời là một cuốn sách, hãy viết câu chuyện của riêng bạn.”
- “Người ta thường sợ hãi sự thay đổi, nhưng nó là điều tất yếu.”
- “Hãy tìm kiếm sự thật.”
- “Sự công bằng là nền tảng của một xã hội văn minh.”
- “Cuộc đời này không phải là một buổi diễn tập.”
- “Người ta thường bị cuốn vào vòng xoáy của tiền bạc và danh vọng.”
- “Hãy sống có trách nhiệm.”
- “Sự vị tha là đỉnh cao của tình yêu.”
- “Cuộc đời là một trận cờ, hãy chơi thật thông minh.”
- “Người ta thường nuối tiếc những gì đã mất.”
- “Hãy tạo ra những kỷ niệm đẹp.”
- “Sự chân thật là giá trị bền vững nhất.”
- “Cuộc đời này là một cuộc hành trình đơn độc.”
- “Người ta thường tìm kiếm sự chấp nhận từ người khác.”
- “Hãy là ánh sáng của chính mình.”
- “Sự đổi mới là chìa khóa của sự phát triển.”
- “Cuộc đời là một dòng suối, hãy để nó chảy.”
- “Người ta thường bị mắc kẹt trong những suy nghĩ tiêu cực.”
- “Hãy tìm kiếm niềm vui trong những điều nhỏ bé.”
- “Sự mạnh mẽ đến từ bên trong.”
- “Cuộc đời là một bài thơ, hãy cảm nhận nó.”
- “Người ta thường sợ hãi sự thật về bản thân.”
- “Hãy sống một cách tự do.”
- “Sự hiểu biết sâu sắc là nền tảng của sự thông thái.”
- “Cuộc đời này không có giới hạn cho những giấc mơ.”
- “Người ta thường bị chi phối bởi ý kiến của người khác.”
- “Hãy sống với niềm tin.”
- “Sự tự trọng là phẩm chất đáng quý nhất.”
- “Cuộc đời là một vũ điệu, hãy nhảy theo nhịp điệu của nó.”
- “Người ta thường quên đi những giá trị thực sự của cuộc sống.”
- “Hãy trân trọng từng khoảnh khắc.”
- “Sự thanh thản là kết quả của sự chấp nhận.”
- “Cuộc đời này là một món quà, hãy mở nó ra mỗi ngày.”
- “Người ta thường sống vì người khác, mà quên mất chính mình.”
- “Hãy tìm thấy sức mạnh trong sự yếu đuối.”
- “Sự sáng tạo là nguồn gốc của mọi tiến bộ.”
- “Cuộc đời là một cuộc chơi, hãy tận hưởng nó.”
- “Người ta thường bị mắc kẹt trong những khuôn khổ.”
- “Hãy phá vỡ những rào cản.”
- “Sự kiên cường là chìa khóa của chiến thắng.”
- “Cuộc đời là một hành trình tìm kiếm.”
- “Người ta thường sợ hãi sự thay đổi, nhưng nó là cần thiết.”
- “Hãy sống một cuộc đời có ý nghĩa.”
- “Sự nhân ái là ánh sáng trong bóng tối.”
- “Cuộc đời là một phép màu, hãy tin vào nó.”
- “Người ta thường bị cuốn vào những lo toan cuộc sống.”
- “Hãy tìm thấy niềm vui trong những điều bình dị.”
- “Sự trung thực là tài sản quý giá nhất.”
- “Cuộc đời này không có gì là không thể.”
- “Người ta thường sống trong sự tiếc nuối.”
- “Hãy sống hết mình.”
- “Sự hy vọng là ngọn hải đăng dẫn lối.”
Tầm Ảnh Hưởng Của Những Câu Nói Của Vũ Trọng Phụng Đến Ngày Nay

Những câu nói hay của Vũ Trọng Phụng không chỉ là những viên ngọc quý của văn học Việt Nam mà còn là những lời cảnh tỉnh, những triết lý sống vẫn còn nguyên giá trị cho đến tận ngày nay. Dù đã hơn 80 năm trôi qua kể từ khi ông qua đời, những lời nhận định sắc sảo của ông về thói đạo đức giả, sự tha hóa của đồng tiền, sự lố bịch của xã hội và bản chất phức tạp của con người vẫn còn vang vọng. Chúng ta vẫn thấy bóng dáng của “văn minh rởm,” của những cuộc hôn nhân vì lợi ích, của sự chạy đua theo danh vọng và vật chất trong xã hội hiện đại.
Các câu nói của ông đã trở thành những triết lý sống, những “status” lan truyền trên mạng xã hội, được trích dẫn trong các bài viết, các cuộc thảo luận để phân tích những vấn đề thời sự. Sức sống mãnh liệt này đến từ tính chân thực, trực diện và không khoan nhượng của ngòi bút Vũ Trọng Phụng. Ông không sợ hãi đối diện với những góc khuất, những sự thật phũ phàng, và chính điều đó đã tạo nên giá trị vượt thời gian cho di sản của ông.
Trường Nguyễn Bỉnh Khiêm tin rằng việc học hỏi và suy ngẫm về những tư tưởng của Vũ Trọng Phụng là một cách để chúng ta nhìn nhận rõ hơn về chính mình và xã hội xung quanh, từ đó xây dựng một cuộc sống có ý nghĩa hơn, chân thật hơn và nhân văn hơn.
Kết Luận
Vũ Trọng Phụng, với ngòi bút sắc sảo và tầm nhìn vượt thời đại, đã kiến tạo nên một kho tàng những câu nói hay của Vũ Trọng Phụng mang giá trị vĩnh cửu. Những trích dẫn này không chỉ là lời phê phán xã hội mà còn là những triết lý sâu sắc về thân phận con người, tình yêu, hôn nhân và các giá trị đạo đức. Chúng tiếp tục là nguồn cảm hứng để chúng ta suy ngẫm, học hỏi và đối diện với những sự thật của cuộc sống, giúp mỗi cá nhân nhận diện được những giá trị thật và giả, từ đó sống một cách có ý nghĩa và nhân văn hơn trong dòng chảy không ngừng của thời đại.

Nội dung được phát triển bởi đội ngũ truongnguyenbinhkhiem.edu.vn với mục đích chia sẻ và tăng trải nghiệm khách hàng. Mọi ý kiến đóng góp xin vui lòng liên hệ tổng đài chăm sóc: 1900 0000 hoặc email: hotro@truongnguyenbinhkhiem.edu.vn